ĐÔI MẮT - Trang 41

- Chúng mày xúm cả lại đây, đè chặt lấy. Đè thật chặt.

Con Gái, và cu Nhớn, cu Nhỡ, cu Con xúm lại; đứa tì tay, đứa tì chân,

đứa ngồi cả lên trên thúng. Người bố đi tìm gậy để ngáng lên cổ chó mà
nhận xuống. Lũ trẻ bắt đầu bàn tán:

- Thầy giết chó, nhỉ?

- Ừ, thầy giết con chó để làm thịt chén.

- Thích nhỉ, cu Con nhỉ?

- Thầy cho cả chúng ta ăn thịt chó nhỉ?

- Tao cũng ăn thịt chó.

- Ừ, thầy cho cả mày, cả tao.

- Cả chị Gái...

- Chúng mày có im cả không, chó ra bây giờ thì mất ăn.

Người đàn bà ở chợ về. Thị tủm tỉm cười. Thị cười vì nghĩ đến đàn

con. Hôm nay, chẳng biết cao hứng thế nào, thị đã mua cho chúng những
bốn cây mía lách. Những ba trinh kia đấy, như thế kể đã nhiều lắm. Cả đội
hàng của thị đem đi buổi sáng, bán được vừa sáu xu. Vì đâu lại có sự hoang
phí ấy? Có lẽ bởi hôm nay trời mát. Có lẽ bởi thị thương hại thằng cu Con.
Mỗi lần mẹ về chợ, cứ nghe tiếng các anh réo là cu Con lại thét lên. Hình
như nó sợ các anh chạy ra trước nó. Có khi nó khóc. Có khi mải mốt quá,
nó ngã lộn tùng phèo từ trên hè xuống sân. Ấy thế mà mười lần thì đến
chín, mẹ nó chỉ chìa cho nó bàn tay không. Người đàn bà, nghĩ đến cái bộ
mặt tiu nghỉu của con lúc nào, rỏ nước mắt ra lúc ấy. Trông thương đứt
ruột. Nhưng biết làm sao được? Đã đành quà của nó, chỉ một đồng trinh là
đủ. Nhưng không thể đong một hào chín xu rưỡi gạo. Mà cái ngữ tiêu trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.