ĐÔI MẮT - Trang 77

Chúng tôi đỏ mặt, bởi vì chúng tôi thấy nhục lây. Nhưng nghĩ kỹ,

chẳng qua bọn này vụng xử đó thôi. Họ không chịu luôn luôn nhớ rằng dân
chúng rất chú ý nhìn vào họ để phán đoán về tinh thần của người miền
xuôi. Họ không cẩn thận giữ gìn cử chỉ. Họ không phải là cán bộ. Chúng
tôi có giải thích cho Bảo hiểu họ chỉ là số ít. Bảo gật đầu:

- Ðâu cũng thế. Có người tốt, có người không tốt. Người Mán cũng có

người không tốt. Hồi bí mật, cũng có người Mán bắt cách mạng nộp cho
Tây. Người giác ngộ thì tốt.

Gần gũi những người Mán đói rách và dốt nát, thấy họ rất biết yêu

cách mạng, làm cách mạng chân thành, sốt sắng và tận tụy, chúng tôi thấy
tin tưởng vô cùng. So sánh họ với mấy thằng “bố vấu” mà Khang gọi là trí
thức nửa mùa. Khang rất bất bình đối với hạng này. Chúng nó chẳng yêu
một cái gì, chẳng làm gì. Chúng nó chỉ tài chửi đổng.

4-11-47. - Mở mắt ra, trăng lấp ló qua kẽ mái bên mặt. Lạnh, gió to,

nghe ở lán bên cạnh có tiếng thổi lửa phù phù, chúng tôi cũng dậy đốt lửa
cho đỡ rét.

- Dên lai! (Rét lắm!)

Khang kêu lên thế. Mấy người đàn bà ở lán bên cười, nhắc lại:

- Dên lai!

Nướng mấy củ sắn, ăn xong, vừa sáng hẳn. Sau khi rửa ráy, Khang

mài đá, mài mực, viết. Tôi ghi nhật ký. Gà bay loạn xạ, kêu quang quác ở
chung quanh. Có tiếng máy rền: ô tô hay máy bay?

Có lẽ Tư đi Pic Cáy, hay đi hội nghị tỉnh ở Lùng Trang? Nếu ở nhà,

thế nào chẳng lên. Ðịnh để ngày nay đọc sách. Nhưng chẳng biết có thì giờ
đọc không. Lát nữa, phải đi chặt củi. Sắp sửa thổi nấu ăn. Rồi gì nữa? Có lẽ
cũng nên hạ sơn, lấy thêm gạo hay một thứ gì để luyện chân cho dẻo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.