ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 148

Hiền nhìn ông Thiện rồi ngó Vũ, nhủ thầm:

- "Đúng ông này là cha một của Vũ rồi!”

Ống Thiện để ý thấy cử chỉ của nàng, nhưng không nói gì hết, mà kéo

Vũ về phía cánh cửa hông, hỏi nhỏ:

- Ba muốn con nói thật cho ba biết người đàn bà kia là ai? Và đứa bé

nữa? Cả hai có thân tình gì với con?

Ông Thiện không ngờ trong lúc đó, Mộng Ngọc đang đứng sát cánh

cửa và chứng kiến tự sự. Vũ đáp lời ông:

- Thưa ba! Câu chuyện còn dài. Con phải giải thích rõ ràng ba mới

hiểu được.

Ông Thiện hỏi gằn lại:

- Nhưng ba muốn biết ngay người thiếu phụ đó là ai? Có phải là tình

nhân của con không?

Vũ lắc đầu nhìn ông Thiện rồi quay về phía Hiền:

- Thưa ba! Hiền là người... mà...

Ông Thiện quá nóng nảy, không để cho Vũ nói hết lời:

- À... như vậy đúng cô kia là người tình của cậu! Còn đứa bé, nó có

phải là con của cậu không?

Vũ gật đầu. Ông Thiện buông tay chàng ra nói lớn:

- Thế này là quá lắm! Tôi thật không ngờ.

Mộng Ngọc đã nghe rõ những lời đối đáp giữa cha và chồng. Nàng

bàng hoàng tưởng chừng như đang trong cơn mê... "Trời ơi, có thể như vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.