ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 195

Hiền lắc đầu:

- Em tin Mộng Ngọc cùng không đến nỗi hẹp hòi như thế! Vả lại,

nàng thương anh thì dù có lầm lỗi gì cũng tha thứ hết!

- Còn em?

- Em đã nói với anh rồi! Em sẽ trở về quê sống như trước.

Và Hiền nói liều:

- Rồi em sẽ lấy chồng... như bao thiếu phụ khác.

Câu nói đột ngột của nàng khiến Vũ nín lặng. Tại sao đột nhiên Hiền

lại nghĩ đến chuyện lấy chồng? Không phải vì tình yêu ngày cũ mà nàng
chờ đợi đến bây giờ sao? Còn thương yêu chàng, sao Hiền lại nghĩ đến
chuyện "tái giá". Nhưng ý nghĩ đó chỉ ở trong đầu Vũ. Chàng bảo Hiền:

- Em đừng tính gì cả! Hãy để anh về nhà gặp Mộng Ngọc một lần nữa

thôi. Anh muốn nàng cũng có ý kiến để giải quyết vấn đề nầy!

Hiển không đáp. Vũ cần ý kiến của Mộng Ngọc để làm gì? Yêu cầu

Mộng Ngọc cho nàng được làm bé ư? Không thể như vậy được. Nàng gặp
Vũ trước Mộng Ngọc và có con với chàng mà. Hơn nữa, nàng đâu muốn
sống trong cảnh "một chồng hai vợ" như thế.

Vũ hỏi nàng:

- Em nghĩ sao?

Hiền từ từ ngồi lên ôm lấy đầu gối ra chiều suy nghĩ nhiều lắm. Một

lúc nàng đáp:

- Anh tính thế nào cũng được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.