ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 199

Người vợ đã dám bỏ mái nhà ấm cúng của mình ra đi thì không phải là
người hiền nội. Vì một bước ra đi sẽ gây bao nhiêu thắc mắc nghi ngờ cho
chồng. Mai sau khi hết phiền giận có ăn ở với nhau, cũng chỉ là gương gạo.
Vũ dặn dò chị bếp xong xuôi, đi ra cổng. Chú Hai "gác dan" đã thức từ lâu
vừa nhìn thấy Vũ, chú chạy đến chào:

- Dạ, chào ông!

Vũ mỉm cười gật đầu:

- Chào chú Hai!

Người "gác dan" lom khom mở khóa, nét mặt lộ vẻ mừng, Từ ngày

thay đổi chủ, đây là lần đầu tiên chú mới thấy Vũ ở nhà một đêm. Chú vừa
kéo rào thì Vũ cất tiếng:

- Chú Hai nhớ khóa cổng cẩn thận nghen. Nhớ đừng...

Chàng ngập ngừng không nói hết câu. Không lẽ dặn người gác cổng

đừng cho Hiền đi sao? "Chú" sẽ nghĩ thế nào về thái độ của chàng? "Chú"
rất có thể nghi ngờ là chàng bắt ép Hiền đến đây và nhốt nàng trong tòa biệt
thự nầy?! Mà nếu không dặn dò kỹ chàng sẽ không an tâm về nhà gặp
Mộng Ngọc. Hiền có thể nghĩ quẩn mà bỏ đi lắm! Nhưng còn chị bếp lo gì!
Điều quan trọng là chàng phải gặp Mộng Ngọc sớm chừng nào hay chừng
nấy.

Chú Hai thấy Vũ đứng yên cũng không dám hòi gì thêm. Vũ bỗng bảo

chú:

- Thôi được! Chú khóa cổng đi.

Chàng gọi xe đi ngay. Hiền nhìn qua cừa sổ, trông theo bóng Vũ, khẽ

thở dài. Nàng vẫn chưa biết mình phải hành động ra sao? Từ đêm qua đến
giờ, nàng sống trong tình trạng phân vân lưỡng lự. Khi thì muốn rời bỏ Vũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.