ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 201

Bé Lệ nằm xuống. Nó định nói với ba nhiều chuyện lắm, không ngờ

Vũ đã đi làm. Hiền không biết an ủi con thế nào, khi nhìn thấy vẻ mặt buồn
bã của nó. Lệ bỗng hỏi mẹ:

- Ba thương con lắm phải không má?

Hiền gật đầu:

- Dĩ nhiên rồi!

Bé Lệ tiếp:

- Ban đầu con tưởng ba ghét con, nhưng không phải. Chiều hôm qua,

nghe ba rầy, con giận ba lắm. Hồi mà má bưng sữa cho con đó.

- Ờ! Má nhớ rồi!

- Đêm hôm, ba vô mùng, ba tưởng con ngủ, nên lén hun con.

Hiền thấy con nói giọng thơ ngây, cười hỏi:

- Sao lại "lén hun con?”

- Vậy đó! Nhờ vậy con mới biết ba thương con.

Hiền làm bộ hỏi:

- Rồi con làm sao?

- Cái con... cái con... ôm ba hun lại.

- Tưởng gì…

- Chớ theo má! Má làm sao?

Hiền nói mau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.