ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 233

- Dạ, dạ... tôi xin nhớ. Dạ mà ông cũng đừng phiền. Tại mỗi ông chủ

mỗi tánh, thật tôi không biết làm sao?

Đối với ông chủ trước tôi kêu bằng ông và còn gọi ông già, bà già ông

chủ bằng "cố" nữa đó. Mấy lần tôi quên, suýt bị đuổi.

Vũ lắc đầu. Chàng đã từng thấy nhiều gia đình bắt buộc kẻ ăn người ở

trong nhà kêu "tưng" lên như vậy. Chàng không hiểu sao họ có thể chịu
được mà không ngượng? Vũ bỗng nói với chú Hai:

- Đối với gia đình tôi, chú khỏi phải lo điều đó. Miễn công việc giao

cho chú làm cẩn thận là đủ.

Chú Hai mở khóa cổng. Vũ bước vào rồi hỏi chú:

- Từ sáng đến giờ, bà chủ có ra đây không?

Chứ Hai vội đáp: '

- Dạ không.

Vũ yên lòng vừa đi vào trong thì nghe có tiếng gọi phía sau lưng:

- Bác sĩ! Bác sĩ.

Vũ quay đầu lại thấy cô Liễu đang dựng xe đạp trước cổng. Chàng vội

trở ra:

- Chuyện gì đó, cô Liễu.

Liễu nói:

- Không có gì quan trọng thưa bác sĩ! Tôi muốn hỏi bác sĩ một vài

việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.