ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 264

Chú gác dan thoáng ngạc nhiên, không hiểu được ông khách là ai? Từ

hôm, chú làm với "vợ chồng" Vũ đến nay, nào thấy ai đi kiếm bà chủ bao
giờ? Hay là người thân của Hiền. Chú vừa mở cổng vừa hỏi:

- Thưa ông! Có phải ông là “người nhà" của bà chủ?

Ông Thiện muốn tránh sự tò mò cua người gác dan nên gật đầu đáp:

- Đúng!

Chú mở cửa, đưa ông Thiện vào phòng khách rồi đi vòng ra phía nhà

sau, tìm chị bếp. Nhưng chú sực nhớ là chị bếp đã đi khỏi! Chú trở lên
đứng ở trước cửa phòng Hiền, gọi nhỏ:

- Thưa bà... có khách.

Hiền đang đọc lại bức thư gởi cho Vũ, chợt nghe tiếng chú gác dan,

liền mở cửa phòng hỏi:

- Ai đến vậy chú?

- Dạ tôi không biết! Ông nầy già rồi và nói là "người nhà” của bà.

Hiền lộ vẻ ngạc nhiên. Ai là người nhà của mình? Hay là cậu Giáo

Hoài, thấy mình đi lâu nên lên tìm? Nàng hỏi chú gác dan:

- Chừng bao nhiêu tuổi, chú?

- Cỡ năm mươi ngoài, già hơn tôi mà!

Hiền càng ngạc nhiên hơn. Không phải cậu Giáo rồi. Cậu ấy đâu có

già như vậy. Hay là cha nàng? Ý nghĩ đó khiến Hiền lo lắng nhiều hơn.
Làm sao ông biết nàng ở đây được? Chú gác dan thấy nàng đứng lặng, có
vẻ phân vân thì hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.