ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 304

sẽ trải qua bao nhiêu thử thách?!

Ông Thiện nhìn con trong lòng dịu bớt cơn phiền giận. Ông nói:

- Con muốn thế cũng được. Ba sẽ làm đúng theo lời con. Kể ra thì ba

xen vào chuyện riêng của gia đình con như vậy cũng nhiều rồi. Con nên
nhớ là ba chỉ vì hạnh phúc của con.

- Thưa ba, con hiểu! Nhưng trong hoàn cảnh nầy, nếu ba làm thẳng

quá, con sợ có hại...

- Vũ nó dám bỏ nhà nầy mà đi luôn chớ gì?

Mộng Ngọc thở dài:

- Con không tin anh Vũ phũ phàng với vợ con như thế, nhưng...

Thấy nàng ngập ngừng, ông Thiện hỏi:

- Nhưng sao?

- Nhưng từ đây hình bóng của Hiền sẽ là bức rào ngăn cách giữa vợ

chồng con. Con chắc không thế nào anh Vũ quên được Hiền và bé Lệ. Ba
nghĩ xem còn gì khổ hơn khi sống bên chồng mà chồng chỉ nghĩ đến một
hình bóng xa xôi nào?

Ông Thiện lặng thinh, ngước nhìn lên trần nhà. Bây giờ, ông mới nhận

thấy hết sự khó khăn trong hoàn cảnh gia đình con gái. Mộng Ngọc yêu
chồng tha thiết như vậy thật là khổ. Theo như lời nàng nói, dù cho Vũ có
phũ phàng thế mấy, nàng cũng vẫn một mực yêu chồng.

Ông Thiện lặng lẽ nhìn con, biết mình nói thêm gì nữa cũng vô ích.

Không lẽ mình lại đi khuyên con đừng yêu chồng nó nữa hay sao? Lâu lắm,
ông mới nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.