ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 377

ông chỉ đành biết sống một mình. Mộng Ngọc mở cửa xe bước xuống.
Nàng quay lại thấy Vũ còn ngồi trên xe thì hỏi:

- Anh định đem xe vào nhà ư? Bên trong không có chỗ trống.

- Không! Anh xuống đây chớ.

Hai vợ chồng đi sâu vào trong sân. Ông Thiện đang ngồi xem sổ sách,

chợt nghe tiếng động trước cửa phòng liền ngẩng lên. Ông sững sờ khi thấy
hai vợ chồng Vũ bước vào. Mộng Ngọc đi trước, xá cha rồi cất tiếng:

- Thưa ba.

Ông Thiện vẫn chưa hiểu có chuyện gì mà hai vợ chồng cùng qua một

lượt, nên buông viết đứng lên, vẻ mặt âu lo.

Ông khẽ hỏi:

- Hai con sang đây có chuyện gì vậy?

Mộng Ngọc nhìn chồng. Vũ cất giọng trang trọng:

- Thưa ba! Con đưa vợ con sang đây để xin lỗi ba. Mấy tháng qua, con

có lỗi nhiều lắm. Ba vì thương vợ chồng con mà tha thứ...

Ông Thiện vụt hiểu tự sự, nên tươi ngay nét mặt. Ông chận ngang lời

Vũ:

- Như thế đủ rồi. Con không phải nói thêm nữa.

Và cũng với giọng quả quyết của người giàu kinh nghiệm, ông tiếp:

- Ba biết thế nào rồi cũng có lúc con nghĩ lại chớ. Ba tin tưởng như

thế, nên con có thấy ba nói gì đâu? Con phiền giận ba thì ba bỏ nhà đi ngay,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.