ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 399

Liễu lộ vẻ buồn:

- Hoàn cảnh của tôi cũng khổ lắm, thưa bác sĩ. Anh ấy muốn má tôi về

ở chung, nhưng tôi sợ bất tiện về sau nầy. Má tôi thì khuyên tôi lên Đà Lạt,
thỉnh thoảng về dưới nầy thăm bà cũng được.

- Riêng ông ây có ý kiến gì không?

- Dạ, ảnh cũng muốn má tôi lên Đà Lạt nữa, nhưng thấy má tôi không

chịu, ảnh làm đơn xin đổi về dưới nầy.

Vũ gật đầu:

- Người biết phải quấy như vậy là khó kiếm lắm đó, cô Liễu.

Liễu tươi ngay nét mặt, trước sự nhận xét của bác sĩ. Riêng Vũ, chàng

muốn nói thêm một câu:

- Nếu ông ấy được đổi về Sài Gòn thì cô trở về làm việc với tôi nhé!

Song nghĩ kỹ, chàng lại thôi. Liễu bỗng nối tiếp:

- Trong lúc chưa đổi được chắc là tôi đi lên đi xuống Đà Lạt thường

lắm. Bởi thế, tôi khó có thể làm việc.

Vũ nói:

- Bác ngại bên ông ấy nói ra nói vào cũng phải, nhưng theo tôi tùy

theo chàng rể và cách đối xử của mình.

Vũ chợt nín lặng. Chàng thấy mình thiếu thành thật với Liễu và chàng

khuyên cho có khuyên chớ nào đã nghĩ chín chắn đâu? Chàng hỏi sang
chuyện khác:

- Bao giờ hôn lễ cử hành, hả cô?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.