ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 413

có ai là bà con thân thích? Đêm nay, mẹ con nàng không biết tá túc nơi
nào? Thoáng một giây, Hiền nghĩ đến Vũ... nhưng lại thấy tủi nhục nhiều
quá. Nàng không còn đủ can đảm để đến nhà chàng. Nàng có đến ở tạm
nhà cô Liễu qua đêm thì Vũ cũng sẽ biết. Nàng bồng con đi dài dài trên lộ,
sương đêm bắt đầu thấm lạnh. Hiền quấn chặt mền quanh mình bé Lệ, ôm
chặt con vào lòng. Con nàng vẫn nóng mê man.

Một người đạp xích lô, chạy rề rề theo sau nàng hỏi:

- Cô lên xe đi. Cô đi về đâu?

Hiền ngừng lại, nhìn người đạp xích lô. Ông la đã có tuổi. Khuôn mặt

khắc khổ nhưng hiền từ. Hiền hy vọng ông ta sẽ giúp được mình trong hoàn
cảnh khó khăn này.

Nàng hỏi:

- Bác làm ơn chỉ giùm mẹ con tôi một phòng ngủ rẻ tiền để ở tạm qua

đêm. Bác đưa mẹ con tôi tới đó, tôi sẽ đền ơn.

Nhìn thoáng qua dáng điệu của mẹ con Hiền, người đạp xích lô đã

thấu hiểu được hoàn cảnh. Hằng ngày, túc trực trước cửa bệnh viện Chợ
Rẫy, ông ta đã nhìn thấy biết bao cảnh đời tương tự như thế. Ông ta bước
xuống đất hỏi:

- Phải cô xin vào bệnh viện Chợ Rẫy không được hả?

- Dạ. Cháu bé bệnh nhiều quá, tôi không biết phải làm sao?

Chú xích lô hỏi tiếp:

- Cô ở Lục tỉnh lên hả?

- Dạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.