ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 492

- Ở Sài Gòn bây giờ thiếu gì người như Trân? Có người còn dám làm

"collection" hình hằng mấy mươi tình nhân của mình! Nói thì nghe như
trong hát bóng.

Trọng bỗng hỏi Phiên:

- Lúc nãy, em nói cô thợ may bị Trân gạt như thế nào?

Phiên nhìn anh:

- Kìa hình như em có nói cho anh nghe một lần rồi. Cô ta trước học

may ở tiệm Tây Thi của bà Sáu, ở góc đường nầy đó...

- Anh quên mất rồi.

- Cũng tại Trân lại đây chơi với em rồi thấy cô bé đó, nên mới sanh

chuyện.

Thấy anh mình và Vũ đều chăm chú nghe, Phiên nói tiếp:

- Cô ấy ở Lục tỉnh lên nhà bà Sáu học may rồi làm công luôn ở đó. Cô

ta đẹp lắm: con gái nhà nghèo nhưng gương mặt đều đặn, mũi cao, tóc xõa
xuống vai giống như những cô gái Huế. Duy chỉ có đôi mắt thật là buồn.

Trọng mỉm cười hỏi:

- Sao mà em chú ý đến sắc đẹp của cô bé đó quá vậy? Em cũng mến

cô ta nữa sao?

Phiên thành thật đáp:

- Vâng! Em mến cô ta không chỉ vì sắc đẹp, mà vì hoàn cảnh cô ta.

Hình như cô ta bơ vơ có một mình, ở đùm đậu nhà bà Sáu học nghề để ăn
cơm. Không lúc nào, em thấy cô ta cười. Cuộc đời cô ta có lẽ buồn lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.