ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 594

- Diệp Thúy đừng bận tâm! Không có gì lạ đâu... Rồi đây có ngày

Diệp Thúy sẽ biết. Tôi chỉ mong Thúy làm lại cuộc đời, hãy cố gắng với
những phương tiện sẵn có nầy để lập nên cơ nghiệp...

Thúy lắc đầu nói:

- Thưa bác sĩ! Tôi rất thắc mắc. Bác sĩ hết lòng cứu chữa cho tôi,

giành lấy mạng sống của tôi trên tay tử thần, rồi lại lo nghĩ tới tương lai của
tỏi. Như vậy là ý gì? Thưa bác sĩ, từ trước đến giờ, chưa bao giờ ai giúp tôi
mà không có hậu ý…

Vũ nhìn con hỏi lại:

- Như vậy là cô nghĩ tôi có hậu ý ư?

Diệp Thúy biết mình lỡ lời nên lắc đầu:

- Dạ không. Tôi đâu đám có ý nghĩ đó. Nhưng...

- Không! Cô có quyền nghĩ chớ? Tôi hiểu ý cô mà. Tôi không trách cô

vì thực tế cuộc đời đã chỉ cho cô thấy rõ điều đó. Nhưng riêng về tôi cô
khỏi phải lo. Nếu muốn trả ơn tôi thì cô hãy cố làm lại cuộc đời. Tôi chỉ
mong cô thoát khỏi cái nghề vũ nữ.

Thấy Diệp Thúy còn ngơ ngác, Vũ tiếp:

- Cô đừng nên có thành kiến với tất cả mọi người. Không phải ai giúp

mình cũng đều nghĩ đến chuyện lợi dụng. Hãy bỏ thành kiến đó một lần
xem sao?

Diệp Thúy nhìn xuống đất. Nàng không hoàn toàn đồng ý với Vũ

nhưng không tiện nói thêm. Vũ bỗng hỏi:

- Cô Thúy! Còn điều nầy, tôi muốn hỏi cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.