ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 614

Diệp Thúy thở ra nhẹ nhàng. Nàng nhìn theo tên "sở khanh" mỉm cười

khinh bỉ. Một thiếu phụ chứng kiến được thái độ của Trân liền bước đến
bên Thúy, hỏi:

- Hắn định giở trò gì vậy cô?

Diệp Thúy không muốn rắc rối nên mỉm cười đáp:

- Tôi không biết nữa. Chắc ông ta nhìn lầm ai đó?

Thiếu phụ lẩm bẩm:

- Có thể như vậy lắm! Chớ ai đâu ăn mặc sang trọng mà sàm sỡ giữa

đường.

Diệp Thúy cúi chào thiếu phụ rồi bước lần ra đường Nguyễn Huệ.

Nàng không ngờ Trân vẫn theo sau, song lại đứng xa xa, cho Thúy đừng
chú ý. Hắn thấy Diệp Thúy đưa tay ngoắc tắc xi, liền bước ra xe, leo lên, rồ
máy sẵn. Trân nhứt định theo Thúy đến tận nhà, xem nàng còn chối được
nữa không?

Đã mấy năm qua, hắn không biết tin Thúy, bất thình lình gặp lại người

xưa, hắn thấy lòng "ham muốn" khác thường. Và hắn cũng vừa nhận thấy
một điều rất lạ, là khuôn mặt Thúy phảng phất giống Ngọc Dung, người
thiếu nữ mà hắn say mê đắm đuối! Tuy không giống hẳn, nhưng cả hai có
nhiều đường nét tương tợ như nhau.

Diệp Thúy vô tình không biết Trân đang lái xe đuổi theo mình, nên chỉ

đường cho anh tài xế tắc-xi chạy thẳng về nhà. Trân lấy làm thích thú lắm!
Hắn đinh ninh hiện tại, Diệp Thúy vẫn còn là một vũ nữ. Tìm gặp được
nàng là cả một sự may mắn, vì bạn bè của hắn vẫn thường nhắc tới Diệp
Thúy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.