ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 648

- Lúc nãy, thằng Trân đón Ngọc Dung ở trường đó...

Mộng Ngọc bắt chuyện với chồng ngay:

- Vậy hả mình?

Rồi nàng hỏi Ngọc Dung:

- Nó có nói gì không con?

Ngọc Dung chưa kịp trả lời Vũ tiếp:

- Thì cũng hỏi thăm nầy nọ vậy thôi. Nhưng tôi không muốn nó theo

đuổi con Dung nữa. Thằng sở khanh đó thật là đáng ghét.

Ngọc Dung lặng lẽ nhìn cha và nàng nhớ ngay đến chuyện Diệp Thúy.

Trân đã viết trong thư một câu có phần đúng:

Không biết vì lẽ gì, bác trai lại quá khó khăn đối với anh, Bây giờ thì

anh đã hiểu rõ rồi...

... Bác trai biết rõ chuyện Diệp Thủy dan díu với anh từ ngày chưa làm

vũ nữ lận... ông tức giận cũng là phải.

Tự nhiên, Ngọc Dung nhận thấy cảm tình của mình đối với cha giảm

đi rất nhiều.

Vũ lại nói giọng nghiêm khắc:

- Nếu Trân còn quấy rầy con Dung, tôi sẽ đi thưa nó đó.

Mộng Ngọc lo sợ nhìn chồng:

- Mình tính vậy không được đâu? Thưa nó rồi còn chi là phẩm giá của

con? Dù không có gì cũng mang tai tiếng, đâu có lợi cho mình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.