ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 680

- Trời ơi! Cô đừng hiểu lầm...

Ngọc Dung bĩu môi:

- Hiểu lầm! Các cô thì bao giờ chịu nhìn nhận sự thật. Trọn đời các cô

chỉ sống trong sự giả dối nên tưởng rằng dối gạt được tất cả mọi người! Tôi
không hiểu lầm đâu cô Thúy, vì tôi trực tiếp là nạn nhân của cô! Cô đã làm
khổ gia đình tôi và riêng tôi từ bao nhiêu lâu rồi cô biết không?

Diệp Thúy lắc đầu, chận lời Ngọc Dung:

- Không! Cô Dung... Cô đừng nói thêm nữa chỉ làm đau lòng chúng ta

thôi. Tôi quả quyết là cô hiểu lầm! Giữa bác sĩ Vũ và tôi... không hề xảy ra
những điều tác tệ như cô nghĩ đâu.

Ngọc Dung ngước mắt nhìn Thúy:

- Thôi đi, cô đừng đóng kịch để qua mắt tôi. Giữa cô và ba tôi không

có sự gì xảy ra hết?! Cô tưởng tôi còn con nít hay sao cô Thúy. Tự nhiên
mà ba tôi rước cô về đây, lập ra tiệm sách nầy cho cô làm chủ? Sao dễ dàng
như vậy được hả cô?

Diệp Thúy ôm đầu, rên rỉ:

- Thật khổ thân tôi. Tôi không biết phải nói thế nào cho cô hiểu rõ bây

giờ? Tôi mong cô đừng hiểu lầm tội nghiệp tôi và gây sự khổ lòng cho bác
sĩ.

Ngọc Dung cười nhạt:

- Tội nghiệp cô và làm khổ ba tôi? Tại sao hai người không nghĩ đến

nỗi khổ của mẹ tôi và nỗi chua xót của tôi chớ?

Diệp Thúy lặng thinh không nói gì thêm nữa. Nàng có giãi bày thế

mấy, Ngọc Dung cũng không tin!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.