ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 69

- Không đâu! Anh Vũ không có tánh đó đâu! Dì bằng tuổi mẹ tôi mà

kêu tôi bằng "bà" coi sao được!?

Chị bếp mỉm cười nhìn nàng lộ vẻ thương yêu, trìu mến. Đã từng đi

làm công nhiều nơi, chưa lần nào chị gặp một bà chủ dễ tính như Hiền.
Xem chừng bà chủ nầy không quen lối sống giàu sang! Mới ở đây chưa đầy
hai hôm mà chị thấy mến Hiền rất nhiều. Nhứt là bé Lệ. Nó lễ phép với tất
cả mọi người và rất dễ thương, chớ không giống như trẻ con nhà giàu khác.

Hiền đến chỗ bếp thì thấy ấm nước đã sôi. Chị bếp hỏi:

- "Bà” định làm gì?

Hiền quay lại nói:

- Tôi muốn khuấy sữa cho bé Lệ!

- “Bà" để tôi lo cho.

Hiền khẽ nói:

- Dì không gọi tôi bằng tiếng khác được sao? Dì kêu tôi như vậy, tôi

ngượng lắm.

Chị bếp cười:

- Tôi kêu bằng "mợ" vậy!

Hiền gật đầu ra dáng bằng lòng:

- Phải đó! Như vậy dì phải kêu anh Vũ bằng "cậu”.

Chị bếp lo lắng:

- Biết kêu vậy, ông bác sĩ chịu hông?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.