ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 707

Ba người đi thẳng ra xe, trong lòng ai ai cũng mong mỏi một sự đoàn

tụ gia đình.

ĐOẠN KẾT

Vũ rời khỏi tiệm sách của Diệp Thúy, liền đến ngay buyn đinh Rose,

hy vọng gặp Ngọc Dung và Trân ở đó. Nhưng, người Chà gác dan bảo
chàng chưa thấy ai về phòng của Trân cả! Vũ không để chậm trễ một phút,
vội vàng đến trình với nhân viên hữu trách, nói rõ trường hợp Ngọc Dung ở
trên xe Trân và yêu cầu chận chiếc xe đó lại. Chàng ghi rõ số xe và luôn cả
tên họ, địa chỉ của Trân.

Việc tìm kiếm Ngọc Dung vừa lo xong, Vũ lại nhớ đến Diệp Thúy.

Không hiểu thái độ Diệp Thúy ra sao khi biết rõ chàng là cha ruột của nó:
vui mừng hay vẫn giữ nỗi oán hận trong lòng? Hoặc vì quá tủi thân mà
hành động sai lầm? Ý nghĩ đó khiến Vũ không yên tâm được. Chàng lái xe
thật nhanh về tiệm sách của con. Đã hết giờ làm việc nên tiệm sách đóng
cửa. Chắc mấy cô bán hàng đã về hết rồi? Vũ nhận chuông, một lúc có
tiếng guốc lẹp kẹp đi ra. Chị bếp mở cửa cho chàng. Vũ hỏi ngay:

- Cô đâu?

- Dạ, cô Thúy vẫn ở trên lầu. Cửa phòng đóng kín, con muốn gọi cô ăn

cơm mà không dám.

Vũ nghi ngờ có chuyện không hay xảy ra, nên vội vã bước lên thang!

Trong lòng chàng lo âu, hồi hộp vô cùng. Nếu có một "biến cố" nào khác
xảy ra, chắc là chàng phát điên lên mất. Chàng đến trước cửa phòng, gọi
nhỏ:

- Diệp Thúy, Thúy... Ba đây nè con.

Vũ vừa dứt lời thì cửa phòng vụt mở. Diệp Thúy đứng bên trong nhìn

ra, vẻ mặt bình tĩnh khác thường. Vũ xúc động bồi hồi, không cầm lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.