ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 11

người khiến ta liên tưởng tới hình ảnh một viên đá rơi tõm xuống
nước.

Người kể chuyện vận đồ lụa màu xanh dương và đỏ, đầu cuốn

vành khăn trắng lấp lánh, ông kể các câu chuyện của mình như thể
đang trải rộng một tấm bản đồ lớn dưới ánh nhìn sững sờ của cử
tọa. Rõ ràng, ông kể say sưa bao nhiêu thì công chúng thích thú lắng
nghe ông bấy nhiêu. Qua giọng ông, một điều gì đó như phép màu
bay đến tận cửa sổ phòng tôi; dường như có màn sương mù ấm áp
bao bọc những lời ông nói, màn sương cũng vậy, cũng sắp tỏa ra
thành những hình tròn đồng tâm. Biết bao lần, tôi từng để mặc
mình bị cuốn theo những người kể chuyện như thế, họ có những
kho chuyện chân thực và phong phú hơn nhiều so với các thư viện
hay trung tâm lưu trữ.

Đúng lúc đó, bỗng dưng tôi thấy thèm được kể lại câu chuyện

này, kể cho tới khi mệt nhoài vì nó và mang đến cho nó ý nghĩa mà
dường như với tôi nó có: ý nghĩa của cuộc kiếm tìm, của con đường
đặc biệt đến với người đàn bà mà tôi đã hiến trọn cả thể xác và tâm
hồn cho nàng từ khoảnh khắc gặp gỡ đầu tiên. Còn nhiều sự việc
tôi thấy hình như vẫn còn lộn xộn, dù chúng diễn ra trong một trật
tự có thể khiến dòng kể chuyện trở nên dễ dàng. Giống như vị
hlaїqi có tuổi, tôi muốn gợi lại những quyền năng siêu phàm để
chúng giúp tôi chuyển tải được điều gì đó từ cái điều có thể bị nói
mập mờ.

Tôi đã đặt những miếng ghép đầu tiên - những câu chữ đầu

tiên - trong trò chơi ghép hình của mình, và tôi tự nhủ phải hành
động thật nhanh. Chín giờ đồng hồ đợi chờ đằng đẵng bỗng trở
nên quá ngắn ngủi nếu như tôi muốn kể lại câu chuyện này. Hơn
thế nữa, có điều gì đó mách bảo tôi - và tôi tin chắc như vậy -
rằng tối nay những quân bài sẽ lại được chia lại. Cuộc đời và đặc
biệt là những niềm đam mê thật giống chiếc kính vạn hoa. Ai đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.