ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 137

chúng nhìn tôi, nhắc tôi nhớ tới hơi nước sủi bọt nổi lên bề mặt tách
trà, ảo ảnh tan ra thành hình mắt cá, căng phồng không khí,
thoáng qua. Mắt những viên đá hé mở, bởi gió thổi trên những
phiến đá lát đường khum khum mòn cũ, như thì thầm vào tai con
vật vừa được tái sinh rằng đã đến lúc phải thức dậy, rằng những
phiến đá phải cố sống, phải mở mắt ra, rằng cả con phố đã ru
ngủ những cuộc đời lạ kỳ và rằng, chỉ chốc lát nữa thôi, hàng ngàn
phiến đá lát đường sẽ xòe rộng đôi cánh.

7. CUỘC ĐỜI NHỮNG PHIẾN ĐÁ

đây đá là chất liệu quý hiếm nhất và việc một tảng thiên

thạch khổng lồ rơi xuống quả là ý trời sắp đặt cho việc xây dựng
thành phố. Người ta biến đá thành những bức tường thành, đền,
tháp, nhà cửa - vì thế mà người ta nói rằng thành phố là món quà
Trời cho, cư dân đầu tiên của thành phố là những vị nửa người nửa
thần biết nhào nặn chất liệu thiêng và rằng cầu thang duy nhất
nối trời với đất thành một vòng ánh sáng xoáy ốc nằm ở
Mogador; nhưng không đủ đá để lát hết các con phố, nơi bụi và
muối dính kết với nhau khiến việc qua lại thật khó khăn. Để
khuất phục những đám mây giận dữ bị gió hất tung lên, người ta
phải mang từ sa mạc đến những con vật cổ xưa, đó là loài sò ốc và
những loài vật nhỏ trước kia sống dưới biển, trải qua hàng ngàn năm
đã trở nên thô cứng và khô héo từ khi những cơn sóng bỏ cát ra đi.
Chưa bao giờ có ai coi những hóa thạch này là những viên đá cuội
bình thường. Nếu những viên đá khác vốn là món quà Trời cho thì
những loài động vật này hẳn còn linh thiêng hơn thế. Chắc chúng
đang bình thản sống cuộc đời song hành vốn dễ vô hình trước cái
nhìn ngây thơ của chúng ta bị bề mặt đá che khuất. Người dân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.