ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 19

Hình ảnh rạng ngời của người đàn bà ấy tạo nên trong giấc mơ

ông một nơi chốn đặc biệt, một khu vườn đầy những vuốt ve khôn
cưỡng. Sau này ông cho rằng chính nhờ nàng mà ông đã khỏe lại
một cách lạ kỳ.

Khi cuối cùng Aziz thoát khỏi giấc mơ miên man, khỏi chuyến

du ngoạn lạ kỳ trôi nổi trên những dòng sông lẽ ra đã có thể cuốn
thân xác bất động của ông đến nơi biển thẳm, ông mới dần phát
hiện ra, trong cơ thể mình, những năng lực và những điểm yếu mà
cho tới phút đó ông chưa hề nhận thấy. Ông tin chắc mình đã trở
thành một con người mới. Ông nóng lòng muốn quay trở về với
ngòi bút và nghiên mực của mình, nóng lòng được ghi lại những gì
ông vừa trải qua trong những cơn mơ hấp hối.

Trong những cơn mơ ấy, ông tìm lại được Hawwâ, người đàn bà

vừa bị đánh mất, và ông tập quen với hình ảnh con người mới của
chính mình. Thoạt tiên, ông nghĩ mình nghe và trông thấy, nếu
không muốn nói là nhiều hơn thì ít ra cũng khác với phần lớn
những con người ở chung quanh ông. Trong ông dậy lên cơn thèm
khát mới đối với những cảm giác, cơn thèm khát mang tính tàn phá.

Ông chìm đắm hồi lâu trong bản thư tác huyền bí được bồi

thêm bởi đại dương và hơi thở nén lại của mình, mong tạo ra một văn
bản đặc biệt, thấm đậm chất dục tình. Ông gọi nó là Khái luận về
cái vô hình trong tình yêu. Tôi mới chỉ khám phá được vài đoạn trong
tác phẩm này. Ý định đầu tiên của ông là dành tặng nó cho những ai
được tình yêu làm biến đổi, bởi không thể chọn từ nào hay hơn, ông
gọi họ là những người Mộng du. Cũng giống như ông, họ mang trên
mí mắt mình dấu ấn rõ nét của những giấc mơ khuấy động
nhất.

Trước kia, Aziz đã cho xuất bản một cuốn sách còn ngắn gọn

hơn mà chỉ cần sờ qua chất giấy đã đủ thấy đam mê kỳ lạ; trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.