ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 20

chín chương sách, ông kể lại chín giấc mơ, dưới dạng những lá thư
ngắn viết cho một người đàn bà - hẳn là Hawwâ -, trong đó ông chỉ
nói về những cảnh ông đã trải qua cùng nàng trong mơ. Ông gọi
cuốn này là Vòng xoáy những giấc mơ.

Trong một cuốn sách khác có bìa màu đỏ với các trang nối với

nhau bằng một sợi dây, như người ta vẫn thường làm ở Viễn Đông,
ông kể lại kỷ niệm lần ông tới thành Mogador.

Ông đi vào thành qua cánh cổng mê hoặc, lạc trong mê cung phố

phường, và chợt khiến độc giả hiểu rằng ông đồng thời cũng mô tả
việc ông đi vào cơ thể và con tim của một người đàn bà. Thêm một
lần nữa, tôi không thể nói chắc liệu đây có phải Hawwâ hay không.

Thành phố cũng như người đàn bà càng có vẻ bị chinh phục bao

nhiêu thì lại càng không phải thế bấy nhiêu. Cuốn sách này mang
tựa đề Nơi chốn không thể tới.

Người ta còn tìm được những mô tả về thành phố Mogador

trong cuốn Tên của khí trời của Aziz mà tôi đã nhắc đến, trong đó
ông vẫn chưa nhắc tới giới Mộng du. Mặc dầu vậy, ta cũng phát
hiện thấy ở đây hình ảnh những người đàn ông đàn bà mà tưởng
tượng của họ khi đan xen vào nhau đã tạo ra một thực tại mới, thực tại
của những niềm khao khát, những niềm khao khát quyết định
hành động của họ, truyền sức sống cho cơ thể họ. Tôi nghĩ khi Aziz
viết cuốn sách này, ông vẫn chưa phát hiện ra mình thuộc giới
những người Mộng du.

Tác phẩm của ông có thể dễ dàng được chia làm hai phần, trước

và sau phút hấp hối - nghĩa là khi ông trông thấy Hawwâ.

Ý thức đặc biệt về dòng dõi mình, về việc mình thuộc một nhánh

rất xa xưa gồm những người có quan hệ gắn bó bởi cùng chung
những cơn mơ khao khát, cũng đã đến với ông từ một thứ giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.