ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 37

sẽ xuất hiện những điều chúng ta mang trong mình, xuất hiện con
người thật của chúng ta. Ôi không, chẳng dễ dàng chút nào.”

Một trong những đức tính mà ông hâm mộ nhất, và theo ông nói,

người ta có thể đọc được điều ấy trên khuôn mặt một người đàn bà,
đó là lòng kiên nhẫn. Như thể để tự bào chữa, ông nói thêm với vẻ
hồn nhiên quá mức và có phần trơ trẽn: “Ta chưa bao giờ ngừng
yêu bất cứ ai trong số họ.”

Rất nhiều trong số những người đàn bà ông yêu đã mất trước

ông. Song ông không bao giờ buồn khổ sầu não, bởi với ông, những
người đã mất tất yếu sẽ hiện thân trong những người sống, có
điều gì đó vụt tắt ở những người đàn bà khi họ thôi ham muốn đàn
ông hay đàn bà và cái hồn dục vọng của họ tất yếu sẽ đến trú ngụ

một người khác. “Khi người đàn bà từng yêu thương ta nhập vào

thân thể của một người đàn bà khác mà ta chưa quen, ta sẽ biết
điều đó, ta sẽ cảm nhận được điều đó, ta gần như có thể cảm nhận
được. Và sau đó ta chứng thực được điều này, khi ta hòa vào người
ấy. Bởi trong tình yêu, không thể có hai người giống hệt nhau. Một
số người đàn bà đã gọi tên ta dù ta chưa hề nói cho họ biết.” Lần
nào nghe ông nói thế, tôi cũng thấy ngạc nhiên.

Từng sống ở sa mạc, rồi lênh đênh trên đại dương nên đương

nhiên ông nội Amado thấy nước có tính chất huyền bí. “Vừa chạm
vào nước là mặt đất khô cằn thức tỉnh. Nước có quyền năng làm
người chết sống lại.” Ông còn kể rằng: “Khi gió và đại dương ân ái,
chúng biến đổi người đàn ông đang chèo lái, và người đó không bao
giờ còn là mình nữa. Khi ta phải lòng một người đàn bà và nàng có vị
biển, ta nhớ lại cơn bão táp mà rùng mình.”

Ngoài ra, ông còn tin vào những quyền năng phi thường của nước

bọt, của mồ hôi và của tất cả những dịch vị trong cơ thể. “Không gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.