ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 12

tai người đàn ông không biết nói gì đó.
Người đàn ông khẽ gật đầu, nhưng không hề quay lại.
Bé con hoạt bát đáng yêu, người cha lạnh như núi băng.
Một đôi cha con thú vị.
Tuy rằng chỉ vội vàng liếc qua, nhưng vấn đề khiến Bắc Vũ khó hiểu trước
đó, tại sao một cô gái còn trẻ lại đi xem mặt với một người đàn ông đã có
con, cô đã có đáp án rồi.
Đây chính là người đàn ông cô đã từng say mê.
Bắc Vũ nhìn bóng dáng hai cha con càng ngày càng xa, cho đến khi biến
mất hẳn, cô mới xoay người lại, nhấp ngụm cà phê đã nguội lạnh.
Cô không biết hình dung tâm trạng của mình như thế nào nữa.
Có chút hưng phấn khó hiểu, dường như cả người sắp bay lên.
Cô bỏ cốc xuống, không biết tại sao lại cảm thấy hơi buồn cười, nhún vai
một cái, sau một lúc lâu mới lẩm bẩm một tiếng.
Thanh toán, đứng dậy rời đi thì điện thoại của Giang Việt đến.
Bắc Vũ vừa đi ra ngoài vừa nghe.
"Giang nhị cẩu, anh đoán xem em vừa mới thấy ai?" Cô không giấu được
hưng phấn trong lòng.
Giang Việt ở đầu kia lơ đễnh: "Không bằng em bảo anh đoán khi nào Trái
Đất diệt vong?"
Bắc Vũ cũng không tranh cãi với anh ta, cười nói: "Bạn thời trung học của
anh."
Giang Việt cười giễu: "Còn tưởng em nhìn thấy Tổng thống Mỹ cơ. Nhìn
thấy bạn trung học của anh có gì đáng ngạc nhiên chứ?"
"Bởi vì không phải là bạn trung học bình thường."
Giang Việt càng cười: "Bạn trung học của anh nào có ai ba đầu sáu tay?
Nói xem là ai?"
Bắc Vũ: "Thẩm Lạc."
Giang Việt ở bên đầu kia hơi sửng sốt, cười xấu xa: "Anh đã biết rồi mà!
Nói cái gì mà bạn trung học của anh. Nói thẳng ra mối tình đầu thời trung
học của em, không phải anh đoán ra ngay sao." Anh ta cười xong rồi hơi
dừng lại hỏi, "Không phải tốt nghiệp trung học xong cậu ta đi Mỹ học cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.