ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 173

Cô nàng ngực to ngượng ngùng cười, đồng thời chuyển cho Tiểu Phi
Thuyền không biết từ chối là gì.

Cô nàng chân dài: "Pluto, đi cắm trại dễ bị nóng người, ăn chút rau thì tốt
hơn, quả cà này cho anh."
Cuối cùng Thẩm Lạc cũng ngẩng đầu, hơi liếc cô ta, nhận lấy: "Cám ơn."
Trịnh Hiểu Phi tặc lưỡi, nhỏ giọng: "Thấy chưa? Em đã bảo em gái chân
dài có hi vọng mà."
Cậu ta vừa dứt lời, Thẩm Lạc ở đầu bên kia đột nhiên nhìn qua đây.
Trịnh Hiểu Phi vội cúi đầu xuống, giả vờ như đang bận nướng đồ, hạ
giọng: "Cha nhà nó, vị đại thần này có thuận phong nhĩ sao? Đáng sợ quá
đi!"
Khoé miệng Bắc Vũ giật giật, đúng là dường như lần nào nói xấu sau lưng
cũng đều bị anh phát hiện.
Đúng là thần kì thật!
"Chúng ta nên ăn nhiều một chút! Ngày mai chỉ có mỳ ăn liền và bánh quy
thôi." Cô âm thầm thở dài, nói xong chia một xiên thịt nướng trong tay cho
cậu ta.
Vẻ mặt Trịnh Hiểu Phi đắc ý, khoa trương: "Cám ơn đàn chị."
Bên đầu kia Thẩm Lạc đưa một đống xiên nướng cho Tiểu Phi Thuyền, ghé
thầm vào tai con nói gì đó, Tiểu Phi Thuyền gật đầu, ôm đống xiên nướng
chạy về phía Bắc Vũ.
"Tiểu Phi Thuyền, sao em lại sang đây?" Bắc Vũ hỏi.
Tiểu Phi Thuyền thần bí nhỏ giọng nói: "Cha bảo em đi chỗ khác ăn, cha
muốn nói chuyện với mấy cô, em biết hiện tại cha cảm thấy bất tiện." Sau
đó cười hì hì, "Có khả năng cha em sắp có vợ rồi."
Trịnh Hiểu Phi không nhịn được bật cười ra tiếng.
Tiểu Phi Thuyền lại nghiêm túc nói: "Anh không được cười, nếu anh sắp ba
mươi tuổi mà còn chưa tìm được vợ, người trong nhà anh cũng sẽ sốt ruột
đấy."
Tuy Bắc Vũ đã quen những lời bộc trực của đứa bé này, song cũng không
nhịn được bật cười: "Vậy bọn chị chúc cha em sớm tìm được vợ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.