ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 32

Cô đứng không xa không gần quan sát bóng dáng kia, đi theo anh vào sân
thể dục, nhìn thấy anh ngồi ở xà kép bên cạnh đường chạy, cầm ống nhòm
ngắm sao trời.
Cô đứng cách anh hơn mười mét thì dừng lại.
Thẩm Lạc dường như phát hiện ra cô, nhìn vào ống nhòm một lát, rồi lại
nhìn sang phía cô.
Bắc Vũ biết một mình đứng ở sân thể dục rất kì quái, nhưng lại không
muốn rời đi, vì thế đành phải giả vờ chạy bộ.
Một vòng, hai vòng, ba vòng...
Mỗi lần chạy qua trước mặt anh, trái tim cô đều đập dồn dập.
Biết rõ anh sẽ không chú ý tới mình, nhưng lại không nhịn được ảo tưởng
sẽ làm cho anh chú ý.
Mặc dù lúc này đang ở trong trường học, nhưng cô đã cảm thấy cô độc, cô
gái mới mười mấy tuổi mà luôn cảm thấy mình khác biệt.
Chạy mười vòng, cuối cùng Thẩm Lạc đã thu ống nhòm, nhảy xuống xà
kép.
Bắc Vũ đã quá mệt, cuối cùng đã được dừng lại, tiếp tục không xa không
gần theo sát anh về ký túc xá.
Hậu quả của vận động quá mức là hôm sau cả người đều đau nhức, hơn nữa
mông còn ê ẩm, gần như liệt nửa người.
Đêm qua khi ngủ cô đã suy nghĩ thật lâu, chuyện mình thích Thẩm Lạc tới
tựa như gió lốc. Loại trải nghiệm mới này khiến cô vừa hưng phấn vừa vui
sướng.
Nhưng cô thích một nam sinh không quen biết phải làm như thế nào đây?
Bắc Vũ mười lăm tuổi hơi mơ hồ.
Tặng quà trực tiếp thổ lộ với anh giống như cô gái tối qua sao?
Cô thực sự có can đảm làm như vậy, trong mười lăm năm nay cô làm việc
gì cũng thẳng thắn, tính cách cô chủ động dũng cảm, tuy không có kinh
nghiệm, nhưng thổ lộ với nam sinh cũng chả phải chuyện lớn gì.
Chỉ là cô biết nếu đi thổ lộ, kết quả sẽ bị khinh thường giống như nữ sinh
tối qua mà thôi.
Dù sao cô cũng tâm cạo khí ngạo, nên sẽ không làm loại chuyện ngốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.