ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 38

thuộc kia tới đúng hẹn.
Dưới ánh đèn lờ mờ, chiếc bóng của Thẩm Lạc được kéo thật dài.
Bắc Vũ nhìn anh từ xa, chờ anh đến gần nhanh chóng quay đầu, giả vờ
nghịch đàn trong tay.
Cô cúi đầu, thoạt nhìn giống như đang nhìn phím đàn, nhưng thực tế ánh
mắt vẫn chú ý hướng đi của Thẩm Lạc.
Cô cảm thấy anh đã đi tới phía sau, hơi dừng lại một chút, không lập tức
trèo lên xà kép. Không biết là có phải do đột nhiên nhìn thấy bên cạnh xuất
hiện một cô gái đánh đàn, nên cảm thấy địa bàn bị xâm phạm chăng? Hay
là bị cô gái nghệ sĩ hấp dẫn?
Nhưng Bắc Vũ biết anh đang nhìn cô.
Cô hơi cúi đầu, mái tóc bay tà tà trên bả vai. Cô đã luyện tập tư thế này
trong gương, nhóm bạn cùng phòng khen ngợi là cô gái nghệ sĩ xinh đẹp.
Thẩm Lạc sẽ chú ý tới cô chăng?
Ngay khi trong lòng cô đang nghĩ thầm, nghi ngờ có phải anh đã xoay
người rời đi, tìm nơi yên tĩnh, thì cuối cùng anh vẫn trèo lên xà kép.
Cám ơn trời đất!
Thực ra đã lâu Bắc Vũ không luyện đàn rồi, kĩ năng đã sớm giảm sút.
Nhưng đúng là giảm sút mới tránh ở sân thể dục luyện tập, mới có vẻ bình
thường, sẽ không khiến cho Thẩm Lạc tưởng rằng cố ý tiếp cận anh.
Sân thể dục yên tĩnh, chỉ có mấy học sinh chạy bộ. Đối diện là nam sinh
chơi ghi-ta kia, thỉnh thoảng có tiếng đàn truyền đến, thực sự muốn hòa âm
với Bắc Vũ.
Còn bên này chỉ có cô và Thẩm Lạc, hai người chỉ cách nhau khoảng bốn
năm mét.
Giống như trong thế giới nhỏ này chỉ có cô và anh.
Trái tim Bắc Vũ đập rất nhanh, hơi căng thẳng, nhưng không sợ hãi chút
nào.
Buổi đêm cuối thu đầu đông, bầu trời cao vời vợi, dưới trăng thanh gió mát,
bên trên một nam sinh ngắm sao trời, bên cạnh có cô gái ngồi dưới đất đánh
đàn, ngẫm lại hình ảnh ấy đẹp biết bao.
Ảo tưởng Mary Sue của Bắc Vũ lại bắt đầu rối loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.