ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 115

Ánh mắt anh chứa đựng biết bao nỗi niềm, tích tụ suốt mấy năm qua,

như tảng đá đè nặng lên trái tim Nguyễn Vi. Nhưng khi mở miệng, anh chỉ
nói: "Hôm nay không mang hoa tặng em, ngày mai tôi sẽ bù."

Nhớ đến những bó tường vi, cô lại nhói đau trong lòng. Nhưng cô biết

nếu cứ tiếp tục như vậy, cả hai sẽ không được giải thoát. Thế là cô thẳng
thắn bày tỏ: "Em có lỗi với cha nuôi. Ông ấy đã cứu và nuôi dưỡng em suốt
mười năm. Bởi vì ích kỷ nên em đã không giao con chip cho cảnh sát, khiến
cha nuôi chết không nhắm mắt. Em là một người con bất hiếu." Cô lặng lẽ
nắm tay anh, cất giọng run run: "Con chip là sự báo đáp của em đối với
ông. Em chỉ còn một chút kiên trì này nên không thể trả lại cho Kính Lan
Hội. Anh hãy dứt khoát đi, một là giao em cho Hội trưởng xử lý, còn không
để em ra đi..."

Diệp Tĩnh Hiên lại cảm thấy đau đầu. Nguyễn Vi vì lương tâm nên mới

làm nội gián cho cảnh sát, vì yêu anh nên không chịu giao nộp chứng cứ.
Bao nhiêu năm qua, một mình ở thế khó xử nhưng cô vẫn cố chấp như vậy.

Trong cuộc đời, bất kể gặp khó khăn trắc trở thế nào, anh cũng không

thèm chớp mắt một cái. Riêng đối với Nguyễn Vi, anh luôn cảm thấy bất
lực.

"Em suốt ngày khiến tôi tức giận. Hạ Tiêu đâu có như em..." Tựa hồ nghĩ

tới điều gì đó, anh liền buông tay cô, khóe miệng khẽ nhếch lên. Sau đó,
anh rành rọt nói: “A Nguyễn! Mọi chuyện đâu có đơn giản như vậy, tôi sẽ
không buông tha em.”

Nguyễn Vi cắn môi, ngập ngừng muốn nói nhưng lại thôi. Cuối cùng,

Diệp Tĩnh Hiên cũng mở cửa cho cô xuống xe. Đi vài bước, Nguyễn Vi liền
dừng lại. Hạ Tiêu đang đứng ở cửa quàn cà phê Chờ đợi Tango. Diện mạo
của cô ta hoàn toàn khác Nguyễn Vi, ngay cả tính cách và thói quen cũng
khác. Cô ta vừa vặn đứng dưới ánh mặt trời, trẻ trung và xinh đẹp đến mức
khiến người khác ghen tỵ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.