ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 113

Ban đầu, Diệp Tĩnh Hiên còn bình tĩnh. Nhưng mãi vẫn không liên lạc

được với Nguyễn Vi, anh càng sốt ruột. Cuối cùng, anh bi ai phát hiện, bản
thân đang sợ hãi. Bị bắn ở Phương Uyển, phải đối mặt với cái chết mà anh
vẫn vượt qua. Hôm nay là lần đầu tiên anh ý thức được, thế nào gọi là căng
thẳng.

Cuối cùng, Diệp Tĩnh Hiên cũng tới khu nhà của Nghiêm Thụy. Xe vừa

dừng lại, anh liền nhìn thấy Nguyễn Vi đẩy cửa đi ra ngoài. Cô đang mở túi
xách lục tìm thứ gì đó.

Diệp Tĩnh Hiên ngồi trong ô tô, tay vẫn nắm chặt vô lăng, dõi theo người

con gái ở ngoài kia. Một lúc sau, anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Nguyễn Vi đi tới. Nhìn thấy anh, cô liền đờ ra ngay tức thì. Diệp Tĩnh

Hiên đột nhiên mở cửa xuống xe. Cô không hiểu tại sao anh có mặt ở đây.
Nhưng vừa định hỏi, anh đã ôm cô vào lòng.

Lồng ngực anh phập phồng, làm cô bối rối. Bàn tay anh đặt trên vai cô,

dù cách một lớp vải nhưng cô vẫn cảm thấy giá lạnh. Cô vô thức kéo tay
anh, lên tiếng: "Tĩnh Hiên!"

"Hôm nay em ở nhà à?" Cuối cùng Diệp Tĩnh Hiên cũng mỉm cười. Anh

buông người cô, quan sát xung quanh rồi ra hiệu cô lên xe.

Nguyễn Vi ngập ngừng: "Em ở nhà dọn dẹp, bây giờ mới ra cửa hàng."

Hôm nay, Diệp Tĩnh Hiên đi giải quyết công việc nên mặc áo sơ mi

nghiêm chỉnh. Nhưng vào thời khắc này, cổ áo đã bị phanh ra. Bộ dạng của
anh toát ra vẻ hoang dã đặc biệt. Nguyễn Vi giúp anh chỉnh lại cổ áo theo
thói quen. Anh liền túm lấy ngón tay cô: "Ở đây không tiện bắt xe, để tôi
đưa em đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.