ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 166

Diệp Tĩnh Hiên quay người ra hiệu thuộc hạ mau dẫn Ma Nhĩ đi tìm

người. Tự dưng anh linh cảm thấy điều gì đó bất thường. Đàn em thân tín
của Hứa Trường Kha đều biến mất, để một mình hắn ở đây kéo dài thời
gian. Không biết chúng định giở trò gì?

Diệp Tĩnh Hiên chẳng dám nghĩ tiếp. Anh vừa chĩa súng vào đầu Hứa

Trường Kha vừa cất giọng lạnh lẽo: “Chú có nói không?”

“Chỉ là một người đàn bà mà thôi.” Hắn gầm lên: “Năm xưa lão gia từng

nói, không cho Tam ca tìm cô ta. Tam ca cứ làm theo ý mình nên mới khiến
nhiều anh em mất mạng.”

Diệp Tĩnh Hiên lập tức nổ súng. Căn phòng chỉ còn lại tiếng kêu đau đớn

của Hứa Trường Kha. Anh ngắm bắn rất chuẩn. Trên cánh tay đối phương
xuất hiện một lỗ chảy máu ròng ròng nhưng tinh thần của hắn vẫn tỉnh táo.

“Tôi cho chú cơ hội cuối cùng.”

Hứa Trường Kha dẫu sao cũng lăn lộn trong giang hồ mười mấy năm nên

rèn được khí phách không chịu khuất phục. Hắn nhìn Diệp Tĩnh Hiên, khóe
miệng nhếch lên. Anh lập tức nhả một viên đạn trúng vai hắn.

Hứa Trường Kha lại hét lên một tiếng. Sau đó, hắn cất giọng chế nhạo:

“Tôi… tôi và Tiểu Ân trung thành với Tam ca như vậy. Năm đó em trai tôi
mới mười chín tuổi. Nó có lỗi gì chứ? Thế mà anh vì một người đàn bà…”
Hắn đột nhiên gầm lên: “Tam ca! Nhà họ Diệp chỉ còn mình anh… Cả tỉnh
Nam đều trên đôi vai anh, anh không thể lỡ dở vì một người đàn bà.”

Diệp Tĩnh Hiên vốn không mềm lòng. Nhưng vừa định khiến người đàn

ông nằm dưới đất vĩnh viễn câm miệng, anh đột nhiên dừng động tác khi
nghe thấy câu cuối cùng của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.