ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 208

Cuối cùng, Diệp Tĩnh Hiên không làm phiền cô nữa. Anh đi tắm, thay

quần áo trong tâm trạng vô cùng sảng khoái.

Một lúc sau, bên ngoài có người gõ cửa: “Tam ca, vải đến nơi rồi. Bọn

tôi cho người hái trên cây rồi chuyển ngay từ tỉnh Nam đến đây, thơi gian
không vượt quá mười sáu tiếng đồng hồ.”

Diệp Tĩnh Hiên đi ra ngoài, bảo thuộc hạ đặt một cái bàn ở trong sân rồi

dặn dò: “Cứ bỏ vào tủ lạnh trước đã, cô ấy vẫn chưa dậy.”

Người vận chuyển là một thuộc hạ của nhà họ Diệp, lớn hơn Diệp Tĩnh

Hiên vài tuổi. Anh ta phụ trách cả quá trình, tới Lan Phường cũng chưa kịp
nghỉ ngơi, liền chạy đi gặp Diệp Tĩnh Hiên ngay.

Người đó chào “Tam ca”, nhưng Diệp Tĩnh Hiên chẳng nhớ tên anh ta,

chỉ nhớ mang máng là họ hàng của ai đó. Hôm nay tâm trạng không tồi nên
anh nhẫn nại trò chuyện với đối phương vài câu.

Đối phương hết sức phấn khởi, không ngừng thao thao bất tuyệt. Anh ta

liếc qua căn phòng phía sau Diệp Tĩnh Hiên, nói nhỏ: “Phi tử tiếu… không
những là loại quả tươi ngon, tên cũng rất hợp thời hợp cảnh. Chắc chị Vi sẽ
muốn ăn nữa. Tôi sẽ lưu ý dặn bên tỉnh Nam, để họ có thể chuyển đến trong
thời gian nhanh nhất.”

Nghe từ “hợp thời hợp cảnh”, Diệp Tĩnh Hiên đột nhiên nhìn anh ta.

Thấy Tam ca sa sầm mặt, người đàn ông không biết mình nói sai điều gì, cố
gắng giải thích: “Nhà họ Diệp tuy không bằng ai, nhưng ít ra cũng cần một
nữ chủ nhân đàng hoàng. Trước kia lão gia bảo không kén chọn xuất thân
nhưng Tam ca cũng không thể… Khụ, chuyện quá khứ không nên nhắc tới
nữa… Mọi người đều biết Tam ca thương chị Vi nhất trên đời, vì thế chị ấy
cũng không đến nỗi phải chịu ấm ức…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.