ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 272

Nguyễn Vi ngây ra một lúc mới có phản ứng. Hồi đó đúng là Diệp Tĩnh

Hiên từng đưa cô về nhà, nhưng anh đợi ở dưới sân. Đây là khu tập thể kiểu
cũ, hàng xóm láng giềng có mối quan hệ thân thiết. Nguyễn Vi không ngờ,
bà lão vẫn còn nhớ đến chuyện đó.

Cô lắc đầu: “Cháu chưa kết hôn ạ. Sau này, bọn cháu đã chia tay nhau.”

Bà lão hết sức kinh ngạc. Vốn định vào nhà nấu cơm, nghĩ thế nào bà lại

gọi Nguễn Vi, dặn dò: “Nhìn cậu thanh niên đó cũng biết là gia thế tốt.
Nhưng mà nhà giàu thường hay lắm chuyện… tỉnh Nam này là vậy. Cháu
lấy được người chồng có điều kiện tốt, tự nhiên sẽ nhiều chuyện hơn. Nói
chung, cháu phải nghĩ thoáng một chút mới được. Theo kinh nghiệm của
bà, cháu nên sớm sinh một đứa con, sẽ càng ổn định vị trí của cháu. Cứ mặc
kệ đám hồ ly tinh ở ngoài, chúng nó làm sao có thể tranh nổi với cháu. Kiểu
gì cậu ấy chẳng biết, cháu mới là người tốt nhất.”

Nguyễn Vi khóc cười không xong. Tuy nhiên, cô vẫn cảm ơn lòng tốt

của bà lão, xách đồ vào cho bà rồi cáo từ, đi làm hộ chiếu.

Vì không muốn đi qua nhà họ Diệp nên cô cố tình bảo taxi chạy đường

vòng. Cô cũng ép bản thân không nghĩ tới Diệp Tĩnh Hiên. Từ đầu đến
cuối, cô không ngừng tự nhủ mình chỉ về đây để làm hộ chiếu mà thôi.

Lúc mới xuống máy bay, cô cho rằng bản thân đã làm rất tốt. Nhưng hôm

nay ra cửa, ngay cả bà hàng xóm cũng nhắc tới anh, khiến cô muốn trốn
tránh cũng chẳng được. Dường như kể từ khi cô đặt chân đến tỉnh Nam, tất
cả cục diện đã được sắp đặt từ trước.

Nguyễn Vi chợt nhớ tới chuyện mình thường quên cài dây an toàn, trong

khi Diệp Tĩnh Hiên rất để tâm. Lần nào anh cũng vòng tay qua thắt dây an
toàn cho cô. Hai người cách nhau rất gần, thế là anh thường làm như vô tình
mà hữu ý chạm vào môi cô. Cô đỏ mặt xấu hổ, đẩy người anh như con mèo
gặp chuyện ấm ức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.