ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 273

Sau đấy có một lần, cô hiếu kỳ hỏi anh nguyên nhân. Anh mới nói cho cô

biết, chính vì quên cài dây an toàn nên mẹ anh mới qua đời trong vụ tai nạn
ô tô năm xưa. Đến bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ giọng điệu của anh lúc đó.
Bởi vì sự việc xảy ra đã quá lâu nên mỗi khi nhắc đến mẹ, anh không còn
đau lòng, chỉ có chút cảm khái. Nhân lúc gặp đèn đỏ phải dừng xe, anh vuốt
ve má cô, cất giọng dịu dàng: “Trong cuộc đời có hai người phụ nữ anh cần
bảo vệ. Mẹ anh đã mất, giờ chỉ còn mình em.”

Nguyễn Vi biết, con người sống trên đời đâu phải chuyện gì cũng như ý

nguyện. Sau một khoảng thời gian điên cuồng, cuộc sống cuối cùng rồi lại
rơi vào trạng thái tĩnh lặng như nước. Cô không ép bản thân quên đi mà cất
giấu mỗi lời nói, mỗi việc làm của Diệp Tĩnh Hiên xuống tận đáy lòng. Sau
đó, cô sẽ tiếp tục cuộc sống, sẽ sống thật tốt.

Hôm nay không mấy thuận lợi. Nguyễn Vi từng đổi thân phận, chứng

minh thư bây giờ là Cục công an sau này cấp cho cô. Để làm được hộ chiếu,
cô phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi. Sau vụ Phương Uyển, nhiều người đã
được điều đi nơi khác, thân phận của cô lại được bảo mật nghiêm ngặt, vì
thế hôm sau cô phải đến một chi cục khác xin giấy chứng nhận.

Xong xuôi mọi việc, Nguyễn Vi đặt vé chuyến bay về thành phố Mộc

vào bảy giờ tối hôm sau. Buổi sáng thức dậy không có việc gì làm, cô ra
ngoài đi dạo. Cô cũng không quên gọi điện cho Nghiêm Thụy, báo tin mọi
việc thuận lợi.

Nghiêm Thụy có lẽ đang ở ngoài nên hơi ồn ào. Bây giờ anh đang được

nghỉ, không phải đến trường. Nguyễn Vi tiện miệng hỏi anh đang làm gì.

Nghiêm Thụy mỉm cười đáp: “Đuổi theo em. Anh sợ sau khi về tỉnh

Nam, em sẽ không đi theo anh nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.