ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 298

Chỉ e Nguyễn Vi đã chết cả trăm lần ấy chứ. Quần áo trên tay rơi xuống

đất mà cô không hề hay biết. Cô còn nhớ, cô đã từng hỏi Diệp Tĩnh Hiên,
liệu anh có thể từ bỏ Kính Lan Hội, từ bỏ tham vọng rồi cùng cô quay về
tỉnh Nam hay không. Lúc đó, anh đã không nhận lời. Dù biết rõ đáp án
nhưng cô vẫn thất vọng và đau lòng.

Diệp Tĩnh Hiên từng nói, tham vọng của anh chính là cô. Nguyễn Vi

tưởng mình đã hiểu rõ con người anh, nhưng chưa từng đào sâu suy nghĩ
xem tại sao anh lại cố chấp trong việc lật đổ Hội trưởng, giành quyền kiểm
soát bang hội. Bây giờ cô mới biết, chỉ khi nào anh trở thành Hội trưởng, cô
mới được an toàn một cách triệt để.

Nguyễn Vi cất giọng run run: “Vì vậy… anh ấy không phải vì con chip

mới luôn bám theo cháu, mà là vì sợ Trần Dữ tìm ra cháu…” Cô không thể
nói hết câu.

Nguyễn Vi mở một cửa hàng hoa ở thành phố Mộc. Diệp Tĩnh Hiên tìm

mọi cách, cuối cùng cũng được dọn vào Lan Phường. Anh ngày ngày đến
quán cà phê ở phía đối diện cửa hàng hoa. Những lúc cô ở nhà, anh sẽ ở bên
ngoài khu chung cư. Là một người đàn ông vô pháp vô thiên, vậy mà tự
nguyện trốn trong bóng rối để bảo vệ cô suốt ba năm.

Thím Phúc thở dài: “Thím đã sống từng tuổi này rồi, chắc chắn hiểu đời

hơn cháu. Cháu hãy tin thím, Tam ca thật lòng với cháu…” Nói đến đây, bà
không cầm nổi nước mắt: “Tam ca muốn cưới cháu. Hôm đó ở nhà đã
chuẩn bị đâu vào đấy mà cháu không trở về.”

Phòng ngủ chính rất rộng, phía đông nam có một cánh cửa thông sang

phòng tắm. Lúc này, Nguyễn Vi đang đứng trước cửa phòng tắm, vừa vặn
nhìn thấy tấm ảnh của cô treo trên tường phía đối diện. Tấm ảnh chụp cô
đang ôm Ma Nhĩ trong một ngày mùa đông nào đó. Hồi ấy, Ma Nhĩ còn nhỏ
xíu, trông rất đáng yêu. Nguyễn Vi nở nụ cười vô cùng rạng rỡ và mãn
nguyện. Diệp Tĩnh Hiên đã tình cờ chụp được bức hình này. Anh rất thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.