ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 296

Phương Thạnh lái xe vào trong khu biệt thự rộng lớn của nhà họ Diệp.

Mọi cánh cổng đều mở ra, bác sĩ đã chờ sẵn ở tòa nhà chính.

Nguyễn Vi và Phương Thạnh đỡ Diệp Tĩnh Hiên xuống xe. Cuối cùng,

cô cũng nhìn thấy lưng anh bị cắm một miếng thủy tinh dài, máu chảy loang
lổ trông rất đáng sợ. Phương Thạnh lập tức đỡ anh vào trong nhà.

Diệp Tĩnh Hiên bảo Nguyễn Vi lên tầng trên nghỉ ngơi trước. Cô muốn ở

bên cạnh nhưng anh không chịu nhượng bộ: “Anh không muốn em chứng
kiến cảnh này. Sao em cứ phải ép anh thế nhỉ?”

Nguyễn Vi đành nghe lời. Phương Thạnh an ủi cô, nói vết thương của

Tam ca không nặng, Tam ca sẽ ổn thôi. Anh ta bảo thím Phúc đưa cô lên
tầng trên, tắm rửa thay bộ quần áo sạch.

Ngôi nhà vẫn chẳng có gì thay đổi, y hệt lúc Nguyễn Vi ra đi. Thím Phúc

đưa cô về phòng ngủ chính, nơi cô đã sống trước kia. Bà là người giúp việc
sống ở nhà họ Diệp nhiều năm. Gặp lại Nguyễn Vi sau một thời gian dài,
thím Phúc không khỏi cảm khái. Dù bây giờ không ai dám nhắc tới vụ
Phương Uyển nhưng nó vẫn là bóng đen trong lòng mọi người.

Nguyễn Vi cuối cùng cũng không kiềm chế nổi, nghẹn ngào gọi bà. Thím

Phúc ôm cô, vỗ nhẹ lên lưng cô an ủi: “Con bé này… ngày xưa cháu mềm
yếu là thế, mèo trong nhà bị ốm còn buồn mất mấy ngày… làm sao có thể
phản bội Tam ca cơ chứ?”

Thím Phúc chẳng khác nào người thân của Nguyễn Vi. Câu nói của bà

khiến cô hoàn toàn suy sụp. Cô ôm bà, nức nở: “Anh ấy bị thương mà
không cho cháu xem. Cháu biết anh ấy không muốn cháu lo lắng, nhưng
anh ấy làm vậy chỉ càng khiến cháu đau đớn hơn mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.