ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 303

phát hiện ra nơi trú thân của cô, yêu cầu Diệp Tĩnh Hiên đích thân đi lấy
con chip về, anh mới buộc phải xuất hiện.

Nguyễn Vi tưởng mình sẽ bị kích động khi nhắc đến chuyện này. Tuy

nhiên, cô đã không còn sức lực nghĩ đến vấn đề ai đúng, ai sai nữa.

Chân mày Diệp Tĩnh Hiên dãn ra, cho thấy anh đã thật sự vượt qua cơn

đau đầu. Anh nằm sấp xuống giường, tay vẫn vắt qua thắt lưng Nguyễn Vi,
lặng lẽ nhìn cô. Diện mạo của người phụ nữ này hết sức bình thường, chỉ có
đặc điểm nổi bật là làn da trắng trẻo, vậy mà khiến anh không dứt ra được.
Diệp Tĩnh Hiên đột nhiên kéo cô nằm xuống, hôn cô nồng nàn. Đuôi váy
cưới tung ra, phủ lên hai người.

Nguyễn Vi bị anh hôn đến mức nghẹt thở. Anh vừa xử lý vết thương,

trên người toàn mùi thuốc. Vậy mà động tác của anh vẫn hết sức bá đạo và
mạnh mẽ. Cô mở to mắt nhìn anh, tựa như muốn xác nhận đây không phải
là giấc mơ.

Sau đó, hai người nằm yên bên nhau. Nguyễn Vi nói với anh: “Chân em

khỏi rồi. Bây giờ em chẳng sợ bất cứ điều gì, anh cũng đừng ép bản thân
nữa.”

“Anh biết.”

“Trước khi qua đời, bố em bảo, sau này lớn lên đừng đi theo anh.”

“Anh biết.”

Ngoài trời cuối cùng cũng đổ mưa, mỗi lúc một lớn. Tiếng mưa rào rào

đập vào cửa kính, che lấp mọi âm thanh khác. Diệp Tĩnh Hiên từ từ chìm
vào giấc ngủ. Nguyễn Vi tựa hồ còn nói nhiều điều nhưng anh đã rơi vào
trạng thái mơ mơ màng màng nên chẳng có phản ứng. Tuy nhiên, anh vẫn
nghe rõ câu cuối cùng: “Bởi vì em yêu anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.