ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 325

“Em định làm phản đấy à?” Diệp Tĩnh Hiên kéo mạnh cô về phía mình.

Nguyễn Vi cười nắc nẻ, ngã vào lòng anh. Hai người nô đùa như trẻ nhỏ.
Anh cầm đĩa vải của cô giơ lên cao, cô liền nhảy lên giật lại nhưng không
được. Cuối cùng, quả vải rơi hết xuống giường, Nguyễn Vi mới dừng lại,
ngồi xuống ngước nhìn anh.

Diệp Tĩnh Hiên không gọi người vào thu dọn mà cầm một đầu tấm ga

trải giường hất mạnh, khiến quả vải rơi hết xuống đất. Bắt gặp ánh mắt
không hài lòng của anh, Nguyễn Vi đành nhượng bộ. Cô đưa quả vải đã bóc
vỏ trên tay cho anh: “Anh ăn đi!”

Diệp Tĩnh Hiên thở dài bất lực. Sắc mặt Nguyễn Vi vẫn rất nhợt nhạt.

Mấy hôm nay cô không được nghỉ ngơi tử tế, lại vì anh cả ngày nơm nớp lo
sợ, ăn xong bữa cơm mới tỏ ra phấn chấn một chút. Vào thời khắc này, cô
mặc bộ váy ngủ màu đỏ, để lộ thân hình mảnh khảnh. Bộ dạng của cô khiến
anh không khỏi xót xa.

Diệp Tĩnh Hiên cúi xuống ăn vải. Nguyễn Vi muốn đi sấy tóc nhưng anh

không cho, còn nhân tiện ngậm đầu ngón tay của cô rồi đè cô xuống
giường.

Người Nguyễn Vi vẫn còn hơi nước, vừa mềm mại vừa ươn ướt, tựa như

động vật nhỏ không xương. Diệp Tĩnh Hiên ngấu nghiến đôi môi cô rồi hôn
một đường từ trên xuống cổ, đồng thời thò tay vào trong váy ngủ của cô.

Căn phòng vẫn bật đèn sáng trưng, vừa vặn chiếu trên đầu Nguyễn Vi

khiến cô chói mắt. Thế là cô đẩy người anh: “Hôm nay cả hai ta đều mệt,
anh đừng…” Cô xoay cằm anh, dỗ dành: “Anh ngủ sớm đi, em sẽ nằm đây
với anh.”

Diệp Tĩnh Hiên “ừ” một tiếng, nhưng ánh mắt không hề có ý nhượng bộ.

Anh vòng tay qua người cô, tựa hồ muốn giam cô trong lòng mình, không
cho cô thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.