ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 352

Diệp Tĩnh Hiên cùng Hoa tiên sinh đi ra ngoài. Anh cười cười: “Loại cáo

già như Tiên sinh quả nhiên… làm gì có chuyện thật sự bỏ rơi phu nhân và
đứa bé.”

Diệp Tĩnh Hiên đang nhắc tới quá khứ của Hoa tiên sinh. Anh ta và bà xã

mất sáu năm trắc trở, khó khăn lắm mới có thể về bên nhau. Nghe câu này,
người đó nửa cười nửa không: “Suy cho cùng là không nỡ buông tay. Cậu
cũng thế còn gì.”

Nói xong, Hoa tiên sinh ngồi lên ô tô. Anh ta mở cửa kính dặn Lão Lâm

báo cho Diệp Tĩnh Hiên biết thời gian và địa điểm đón người.

Diệp Tĩnh Hiên đột nhiên gọi anh ta, gương mặt lộ vẻ cung kính hiếm

thấy: “Hoa tiên sinh.”

Dù anh không nói rõ nhưng đối phương lập tức hiểu ý. Anh ta đâu cần

lời cảm ơn của anh: “Không phải tôi giúp cậu mà ngược lại thì đúng hơn.
Trên đời này xuất hiện một người phụ nữ có thể trói buộc một thằng điên
như cậu thì đối với thiên hạ cũng là điều tốt lành.”

Diệp Tĩnh Hiên nhìn đối phương, cười nói: “Tiên sinh cũng thế cả thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.