ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 363

Hạ Tiêu nhoẻn miệng cười, ngắt lời anh: “Anh cứ yên tâm về sống với

Nguyễn Vi đi, khỏi cần lo cho em. Đến nước này, em đã nghĩ thông suốt
mọi việc. Thật ra, em luôn đợi ngày hôm nay. Anh ấy chết rồi… em mới có
thể yêu anh ấy.”

Diệp Tĩnh Hiên nhanh chóng đi ra ngoài. Lúc đợi thang máy xuống dưới,

anh nhìn chằm chằm vào ô con số không ngừng nhảy trên cửa, hồi tưởng lại
lần đầu tiên gặp Hạ Tiêu.

Năm đó ở trên chiếc du thuyền, Diệp Tĩnh Hiên cũng đợi thang máy như

bây giờ. Chỉ khác một điều là đằng sau anh có cả đống người đi theo. Tam
ca một khi đã xuất hiện ở chốn công cộng thì khí thế rất hoành tráng, đồng
thời cũng không có người qua đường nào dám lại gần.

Hôm đó là lần đầu tiên Hạ Tiêu đến những nơi sang trọng như vậy. Cô ta

còn non nớt nên không hiểu luật, một mình chạy tới chỗ Diệp Tĩnh Hiên
đang đứng. Dường như đến muộn nên cô ta sốt ruột ngó nghiêng. Đàn em
định đuổi cô ta đi chỗ khác nhưng Diệp Tĩnh Hiên liếc qua cũng biết đối
phương không hiểu chuyện nên phẩy tay, tỏ ý cứ để kệ cô ta.

Thang máy đến nơi, Phương Thạnh tiến lên xác nhận sự an toàn rồi cả

nhóm đi vào trong. Lúc cửa thang máy từ từ khép lại, Hạ Tiêu đột nhiên
xông tới. Cô ta đang có việc gấp, đến muộn sẽ đắc tội người khác nên mở
miệng hỏi xem có thể đi thang máy cùng bọn họ hay không.

Nghe lời thỉnh cầu của cô gái, Diệp Tĩnh Hiên liền đưa mắt ra bên ngoài.

Không ai để ý đến Hạ Tiêu, cũng chẳng cho cô ta vào trong. Khi cửa thang
máy khép lại, Diệp Tĩnh Hiên bất chợt nói với Phương Thạnh: “Chú hãy đi
điều tra con bé đó rồi dẫn đến chỗ tôi.” Anh ta vẫn cung kính vâng lời như
thường lệ.

Sau đó, Phương Thạnh cứu Hạ Tiêu. Chẳng ai để ý đến vẻ mặt của anh ta

lúc bấy giờ. Bây giờ ngẫm lại, Diệp Tĩnh Hiên mới phát hiện, đó là lần đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.