ĐỘI SĂN CỦA QUỐC VƯƠNG XTAC - Trang 120

CHƯƠNG

6

N

ếu như trước đây câu chuyện của tôi tiến chuyển hơi chậm chạp thì từ

nay có lẽ nó sẽ phóng nước đại. Nhưng biết làm sao được, từ cái đêm
khủng khiếp ấy các sự kiện diễn ra với một tốc độ làm tôi chóng cả mặt.

Sáng hôm sau, tôi cùng Nađêia sang làng bên, nơi tôi đang ghi lại một số

truyền thuyết. Suốt dọc đường tôi chỉ thuyết phục nàng không nên sợ đội
săn đến như vậy, kể cho nàng nghe đêm qua tôi đã lừa họ một vố ra sao, tuy
nhiên trong đầu tôi vẫn lởm vởn điều thắc mắc: “Nó là cái gì vậy nhỉ? Là
cái gì mới được chứ?”

Cô chủ nhân của tôi có vui hơn đôi chút, nhưng vẫn còn lo lắng: tôi chưa

thấy nàng lo âu đến như vậy bao giờ. Khi trở về tòa lâu đài, Nađêia còn
đứng lại với người gác cổng cạnh nhà ngang, tôi phát hiện một mẩu giấy
bẩn thỉu, cắm bằng gai vào thân cây tùng ở nơi lộ liễu nhất. Tôi giật lấy tờ
giấy, đọc:

“Cái gì tận số thì phải chết. Mi, một tên lang thang, một kẻ từ phương xa

đến, hãy tránh xa. Mi là kẻ khác dòng máu, không liên can gì đến gia tộc bị
nguyền rủa này. Đội săn của quốc vương Xtác sẽ đến vào hồi nửa đêm. Hãy
chờ đấy!”

Tôi chỉ nhún vai. Sau cơn khiếp đảm đêm qua, tôi thấy lời đe dọa này chỉ

là một trò hề diễn tồi, một bước giả tạo. Có điều, nó đã giúp tôi khẳng định
lai lịch trần tục của lũ ma quỷ nọ.

Tôi giấu tờ giấy đi. Đêm ấy, xảy ra liên tiếp hai sự kiện. Giờ đây tôi ngủ

rất kém, những cơn ác mộng luôn dày vò. Khoảng nửa đêm, những tiếng
chân bước làm tôi thức giấc. Lần này, tự nhiên tôi có một niềm tin chắc
chắn: đó không chỉ là những âm thanh đơn thuần, vì vậy tôi vùng dậy.
Khoác tấm áo choàng, tôi nhẹ nhàng mở cửa bước ra hành lang. Tiếng chân
bước vọng lại từ cuối hành lang. Tôi lần bước theo và... trông thấy mụ quản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.