ĐỘI SĂN CỦA QUỐC VƯƠNG XTAC - Trang 212

không xong.

– Biết làm sao được. Các ký phiếu... – lão lắp bắp.

Một lần nữa, nhằm vu vơ, tôi lại trúng đích:
– Ngài đã viết ký phiếu cho pan Đubôtôpkơ về trang tấp của tiểu thư

Janốpxkaia vốn chưa thuộc quyền sở hữu của ngài, có phải không?

– Một món tiền nhỏ xíu ấy mà. Vẻn vẹn có ba nghìn bác. Cái chuồng chó

săn nó ngốn tiền ghê quá...

Mọi sự bắt đầu đâu vào đấy. Cái kế hoạch quỷ quái của Đubôtôpkơ sáng

tỏ dần.

– Theo chúc thư của ngài Rôman Janốpxki, - lão lắp bắp, những ngón tay

run rẩy cố cậy gì đó trên tấm danh thiếp, - thì... trình tự thừa kế được ấn
định như sau. Những người thừa kế trước tiên là con cái Nađêia
Janốpxkaia... – Lão ngước lên nhìn, trông đến thảm hại. – Sẽ không bao giờ
có những đứa con ấy. Tiểu thư sẽ chết mà... Không bao lâu nữa đâu... Sau
đó đến lượt người chồng được thừa kế. Nhưng tiểu thư loạn trí, ai lấy? Bậc
tiếp theo là những người cuối cùng thuộc dòng học Janốpxki. Cũng không
còn những người như vậy sau cái chết của Xvetilôvich. Tôi là người thân
thích với họ Janốpxki theo dòng bên ngoại. Nếu như cả con cái lẫn chồng
đều không có, thì tòa lâu đài sẽ thuộc về tôi. – Lão mếu máo: - Nhưng tôi
chờ đợi sao được? Ký phiếu ngập tận cổ rồi. Tôi thật là một kẻ bất hạnh.
Đa số các ký phiếu ấy, pan Đubôtôpkơ đã mua lại hết... Lại còn đưa thêm
ba nghìn nữa... Giờ đây, ông sẽ trở thành chủ nân tòa lâu đài này.

– Ngài nghe đây, - tôi rít qua kẽ răng, - ở đây đã có, đang có và sẽ chỉ có

một chủ nhân, đó là pani Nađêia Janốpxkaia.

– Tôi có hy vọng được thừa kế đâu. Rất có thể, Janốpxkaia vẫn sẽ lấy

chồng... Nên tôi chỉ mượn tòa lâu đài làm bảo đảm văn tự ký nợ với pa
Đubôtôpkơ thôi mà.

– Thôi được. Ngài không có một chút liên sỉ, cũng không có lương tâm.

Cả hai thứ ấy chưa hề ngủ trọ với ngài lấy một đêm. Nhưng không có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.