ĐỘI SĂN CỦA QUỐC VƯƠNG XTAC - Trang 63

xuất hiện lúc nào! Họ phi ngựa ngay trên đầm lầy, qua ngang trước mặt tôi!
Ôi! Thực khủng khiếp!

Trong khóe mắt anh ta bỗng hiện ra một ánh đờ đẫn. Tôi chợt nghĩ:

Trong tòa nhà này, hơn thế nữa – trong cả vùng bình nguyên quanh đây đã
có điều gì đó không ổn xảy ra với trí não mọi người.

“Liệu ở đây có được một ai là người bình thường không? Hay là mọi

người đều đã mất trí cả rồi?” Tôi thầm nghĩ.

– Lạ nhất là họ phi ngựa không một tiếng động. Ngựa toàn một giống cổ,

ngay này có đốt đuốc ban ngày đi tìm cũng không thấy nữa: những con
tuấn mã thuần giống đrứctăng vùng Pôlêxia cắt gần đuôi. Bờm ngựa, áo
choàng hiệp sỹ tung bay trước gió.

– Áo choàng hiệp sĩ chỉ mặc khoác ngoài áo giáp trụ, - tôi ngắt lời một

cách hơi khiếm nhã. – Đi săn ai mặc áo giáp trụ làm gì?

– Tôi biết – người búp bế lập tức đồng ý, giọng giản dị và chân thành:

anh ta giương đôi mắt to, hiền lành như mắt nai vàng nhìn tôi – Xin ngài tin
cho rằng nếu tôi bịa đặt, tôi có thể nghĩ ra những điều có lý hơn.

– Ngài bỏ qua cho, - tôi bối rối xin lỗi.
– Áo choàng hiệp sỹ bay phấp phới sau lưng. Giáo mác tua tủa chĩa

ngược lên trời. Và họ phi ngựa, lướt tới như xung trận.

– Xin quý ngài bỏ quá cho tôi một câu hỏi khiếm nhã nữa: hay là trong

bữa tối ở nhà ông láng giềng, gia chủ đã thiết đãi ngài món rượu mật ong?

– Tôi không uống rượu, – Bécman–Gatxêvich mím môi, giọng đầy tự

trọng. – Tôi xin nói thêm là họ không để lại môt dấu vết gì. Sương mù che
khuất vó ngựa. Gương mặt quốc vương bình thản, ảm đạm, không hồn, khô
khan và xám xịt như sương mù. Điều đáng lưu ý nhất là họ đã đến lâu đài
nhà Janôpxki vào đúng đêm ấy. Về đến nhà, mọi người kể lại với tôi rằng
đúng nửa đêm, cái vòng khóa trên cửa bỗng đập loảng xoảng rồi có tiếng
quát gọi: “Rôman đời thứ mười hai, ra ngay!”

– Sao lại Rôman?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.