ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 115

- Tôi có cảm giác, thưa ngài Mason, câu chuyện của chúng ta bắt đầu đi

theo chiều hướng không tốt rồi. Di chúc đây này.

Ông nhìn cô bằng ánh mắt xuyên thấu và nói:
- Chẳng những, bà Belter, đã lôi kéo tôi vào vụ án mạng mà đến giờ bà

vẫn định đóng kịch với tôi. Rất tiếc, chúng không có tác dụng với tôi đâu.

Cô trang nghiêm ưỡn thẳng người, nhưng không nhịn được và phá lên

cười hềnh hệch.

- Đương nhiên, ý tôi là kết hôn lần nữa. Như vậy có gì là xấu đâu?
- Không có gì xấu cả. Thế tại sao cô lại phủ nhận?
- Thật ra tôi cũng chẳng biết tại sao lại như vậy nữa. Nó mạnh hơn tôi.

Tôi không chịu nổi, khi người khác biết về mình quá nhiều.

- Cô không thể chịu đựng nổi sự thật. Cô thích núp sau màn dối trá.
Eva Belter đỏ mặt.
- Ông thật vô liêm sỉ, ngài Mason! - Cô giận dữ.
Ông, không nói năng gì, giơ tay cầm tờ di chúc và chậm rãi đọc nó.
- Có đúng chồng cô viết không?
- Tôi không nghĩ như vậy.
Ông nghi ngờ nhìn cô.
- Dường như nó được viết bằng một nét chữ, - Mason nhận xét.
- Nhưng hơi khác với nét chữ của ông ấy.
- Việc này không mang lại cho cô cái gì cả đâu, - luật sư bật cười. -

Chồng cô đã đưa bản di chúc cho Carl Griffin và Arthur Atwood, luật sư của
họ xem. Ông ta nói với họ, là viết từ đầu đến cuối bằng chính tay mình.

Cô gái vội vã lắc đầu.
- Rất có thể, ông ấy đã đưa họ xem bản di chúc do mình viết. Nhưng việc

này không hề ngăn cấm Griffin tiêu huỷ nó và thay vào bản di chúc rởm.

Ông chằm chằm nhìn cô bằng ánh mắt lạnh như tiền.
- Cô nghe này, thưa bà Belter, với tư cách luật sư của cô, tôi khuyên cô

không nên ăn nói vô trách nhiệm như vậy. Cô hiểu cô đang nói gì chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.