ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 116

- Tất nhiên.
- Đây là sự kết tội nguy hiểm, nếu cô thiếu chứng cứ. Cô có chúng

không?

- Hiện nay thì chưa, - cô chậm rãi trả lời.
- Thôi được, thế thì đừng bao giờ nói ra những lời buộc tội chưa đủ chứng

cứ nữa, - ông cảnh cáo.

Giọng cô gái bắt đầu có vẻ sốt ruột:
- Ông cứ nhắc đi nhắc lại, rằng ông là luật sư của tôi, rằng tôi phải nói

thật với ông tất cả mọi chuyện. Thế nhưng khi tôi bắt đầu nói, thì ông lại hét
lên với tôi.

- Hừ. Xin lỗi, nếu tôi có hơi nóng nảy một tý, - ông trả lại cô tài liệu. -

Những giọt nước mắt của sự trong trắng bị xúc phạm hãy để dành cho toà.
Bây giờ cô hãy kể về tờ di chúc này đi. Làm sao cô tìm thấy nó?

- Nó ở ngay trong phòng làm việc, - cô thận trọng trả lời. — Két sắt mở.

Tôi nhặt tờ di chúc và sập cửa lại.

- Cô biết không, tôi thậm chí không thấy buồn cười.
- Ông chưa tin tôi à?
- Dĩ nhiên...
- Tại sao?
- Tại vì phòng làm việc, chắc chắn, có cảnh sát canh giữ. Và nếu mà két

sắt chỉ khép hờ, thì cảnh sát đã nhận ra ngay và liệt kê tất cả những gì trong
đó.

Cô đưa mắt nhìn xuống.
- Ông có nhớ, chúng ta lên gác thế nào không? - Cô hỏi khẽ. - Ông xem

xét thi hài, ngó xuống dưới áo tắm...

- Đúng là có như vậy, - ông nói và cặp mắt nheo lại.
- Chính lúc đó tôi đã lấy bản di chúc từ trong két sắt. Nó mở sẵn, tôi đóng

lại. Trong suốt thời gian đó ông bận bịu với xác chết.

Mason nháy mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.