ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 121

- Này, cuối cùng thì chúng ta đã tới được cái gì đó rồi đấy nhỉ. Thế là, ông

ta muốn gặp chồng cô, mà cô thì lại cố can ngăn ông ta đừng làm chuyện
này?

-Vâng.
- Thế tại sao cô lại cố khuyên can ông ta? - Mason thắc mắc.
- Tôi sợ, - cô chậm rãi nói, - rằng ông ta sẽ kể về tôi.
- Thế có kể không?
- Tôi không biết, - cô trả lời và ngay lập tức chữa lại: - Tức là, tất nhiên là

không! Ông ta tuyệt nhiên không nhìn thấy George. Tôi thuyết phục được
Harrison rằng chưa phải lúc gặp ông ấy. Và thế là Burke ra về.

Mason phá lên cười hô hố.
- Cô nhận ra cái bẫy của tôi hơi muộn mất rồi, bà Belter thân mến ạ. Vậy

là cô không biết, ông ta nói gì với chồng cô về cô?

- Tôi đã bảo, họ chưa hề gặp nhau, - cô phùng má nhắc lại.
- Vâng, cô nói rồi. Nhưng sự thật là họ đã gặp nhau. Ông ta lên gác và nói

chuyện với chồng cô.

- Làm sao ông có thể tin chắc như vậy?
- Tôi có lý thuyết riêng của mình về mặt này. Tôi cần thêm chứng cứ,

nhưng ngay bây giờ đã có thể hình dung được sự việc diễn ra như thế nào
trên thực tế.

- Như thế nào? - Cô hỏi.
- Thì cô biết rồi đấy thôi, - luật sư mỉm cười mỉa mai.
- Không, tôi không biết, tôi thề với ông đấy! Thế... thế mọi việc xảy ra

như thế nào?

Không để ý đến câu hỏi của cô, ông tiếp tục bằng giọng vẫn thản nhiên

như trước:

- Vậy là, Harrison Burke lên gác, nói chuyện với chồng cô? Ông ta ở đó

trong bao lâu?

- Tôi không rõ lắm. Nhiều nhất cũng chỉ khoảng 15 phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.