ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 132

- Tôi gọi điện và yêu cầu đến ngay. Việc vô cùng quan trọng. Ông nói với

tôi nhiều điều hay ho quá... Cô gái lại ngật ngưỡng cười khúc khích.

- Hình như, hai người quen biết nhau lâu rồi?
- Ý ông là gì?
Ông đứng dậy và nhìn thẳng vào mặt cô.
- Cô biết rồi. Cô xưng hô rất thân mật với anh ta.
- Tất nhiên, bởi anh ta tên là Charlie. Bạn của cả tôi lẫn George.
- Tôi hiểu rồi.
Ông nhấc điện thoại và gọi về văn phòng mình.
- Tôi là Johnson đây, - ông nói. - Ngài Mason đã trở về chưa?
- Vẫn chưa, - Della Street trả lời. - Và tôi lo là ông ấy sẽ rất bận khi quay

về đây, thưa ngài Johnson. Đêm hôm qua đã xảy ra chuyện gì đó. Tôi không
biết chính xác chuyện gì, nhưng có liên quan đến vụ án mạng, mà ngài
Mason lại là thân chủ của một trong những nhân chứng chủ yếu. Có rất nhiều
phóng viên đến tìm, còn một nhà báo cứ ngồi lì ở phòng thư ký và không
chịu đi chỗ khác. Nhiều khả năng, anh ta do cảnh sát cử đến. Bởi vậy tôi nghĩ
là nếu ngài định tìm ngài Mason trong ngày hôm nay, thì chắc ngài bị thất
vọng mất thôi.

- Đen cho tôi quá. Tôi cần đọc cho viết một số giấy tờ. Tôi muốn để ngài

Mason xem qua chúng và đánh số thứ tự. Có thể, cô làm ơn giới thiệu cho tôi
người đánh máy chữ có khả năng tốc ký tốt?

- Thế ông có thể nói gì về chính tôi?
- Nhưng làm sao cô có thể ra ngoài khi đang bị bao nhiêu người vây

quanh?

- Tôi tự thu xếp được.
- Thế thì tôi sẽ đợi cô ở khách sạn Ripley, - Mason thông báo.
- Tôi sẽ đến ngay bây giờ, - cô nói và đặt ống nghe.
Mason buồn bã nhìn Eva Belter.
Một khi cô đã liều lĩnh ở lại đây, xin mời ngồi thêm một lúc nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.