ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 151

- Làm thế chẳng mang lại gì cho ông đâu, Mason. Tôi có thể quay lại toà

soạn ngay bây giờ.

- Nhưng sau này ông sẽ lấy làm tiếc vì đã hành động như vậy đấy, -

Mason cảnh báo.

Locke lưỡng lự một thoáng, sau đó nhún vai.
- Thôi được, chúng ta đi thôi. Tôi đã trót ra ngoài với ông, thì cũng nên

theo đuổi vụ việc tới cùng.

Mason dẫn ông ta về phía hiệu cầm đồ của Sol Steinburg.
- Chúng ta rẽ qua đây một lát.
Locke ngay lập tức nhìn Mason bằng ánh mắt nghi ngại.
- Tôi sẽ không nói chuyện ở đây.
- Ông không nhất thiết phải nói gì cả. Chúng ta chỉ tạt qua một tý thôi.

Ông có thể ra về ngay lập tức, khi nào muốn.

- Ông vừa nghĩ ra trò gì thế?
- Ôi, vào thôi, - Mason sốt ruột nói. - Ông đa nghi quá rồi đấy! Thế mà

còn đòi chê trách tôi!

Locke bước vào cửa hàng, thận trọng nhìn ngó xung quanh. Sol Steinburg

tươi cười đi ra từ gian phụ. Ông ta nhìn Mason.

- Này-này, - Sol nói. - Ông quay lại rồi à? Ông còn muốn gì nữa?
Đúng lúc này cặp mắt ông ta dừng lại ở Frank Locke. Hàng loạt cảm xúc

nối tiếp nhau thoáng qua trên nét mặt Steinburg. Nụ cười nhường chỗ cho
biểu hiện ngạc nhiên, nhận biết và cuối cùng, sự kiên quyết bất ngờ.
Steinburg nhấc ngón tay run run và chỉ lên Locke.

- Đây đúng là ông ta.
- Xin hãy bình tĩnh, thưa ngài, - Mason nói với Sol. - Ông phải tin chắc

một cách tuyệt đối.

Trong giọng nói của Mason có sự cảnh báo. Ông chủ hiệu cầm đồ bỗng

trở nên hùng biện hơn hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.