ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 161

được chính xác cho lắm về việc này, bởi vì đây là con bài sắp bỏ đi trong
cuộc đời tôi. Như người ta thường nói, trang sách đã lật qua.

- Ô, không, - Mason mỉm cười trả lời, - tội giết người không có thời hạn

hết hiệu lực đâu, Locke. Ông thừa biết, là hoàn toàn có thể bị truy tố một lần
nữa.

Locke vùng cánh tay mình khỏi người Mason. Môi run cầm cập, mắt đờ

ra vì sợ hãi.

- Tôi dễ dàng giải quyết việc này ở Savannah. Nhưng nếu nó lại bị lộ ra ở

đây, đồng thời liên quan tới vụ án mạng khác nữa, thì tôi chắc là khó sống
nổi, ông thừa kinh nghiệm để hiểu rõ điều này.

Mason nhún vai.
- Nhân tiện, Locke. Tôi có cảm giác, là ông phung phí tiền bạc của Belter

để trả cho trò giải trí kia, - anh nói và dùng ngón tay chỉ lên chiếc cửa mà từ
đó họ vừa đi ra.

- Ông cứ đoán tiếp đi. Đây là việc, mà ông sẽ không làm gì được tôi đâu.

Không một ai biết về thoả thuận của tôi với Belter, ngoài chính bản thân
Belter. Không có bất cứ điều gì trên giấy tờ, tất cả đều được ước định trước
bằng miệng.

- Mặc dù vậy, ông vẫn nên thận trọng và đừng bao giờ quên, rằng bà

Belter từ giờ trở đi sẽ là chủ của tờ báo. Tôi khuyên ông nên đi đến một thoả
thuận nào đó với bà ấy, trước khi lại tiếp tục trả tiền cho cô gái kia. Toàn bộ
vấn đề tài chính của các ông đằng nào cũng bị giám định viên của toà kiểm
tra nhân dịp chuyển đổi chủ sở hữu tài sản.

Locke chửi thầm.
- Thậm chí thế cơ à?
- Thế ông cho là sẽ khác à? Chúng ta chia tay nhau ở trước cửa khách sạn,

Locke. Và đừng có quay lại giở trò với cô gái. Những điều cô ta vừa nói thực
ra chẳng thay đổi gì mấy. Ông chủ cửa hàng cầm đồ có thể bị nhầm lẫn khi
nhận biết, nhưng chúng tôi chỉ cần nói thầm vài lời với cảnh sát ở Georgia là
đủ, để ông lại bị tống vào trại giam. Có thể ông thoát được ở đằng ấy, mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.