ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 166

- À, hóa ra cô cũng ở đây à, cô Street...
- Tôi nghĩ, là cô đã nói gì đó với bọn họ, - Mason nhận xét, đồng thời chỉ

tay lên đống báo trên giường.

Tuyệt đối không thèm đếm xỉa đến sự có mặt của một người phụ nữ khác,

Eva Belter tiến lại gần luật sư, choàng hai tay ôm cổ và nhìn thẳng vào mắt
ông.

- Chưa bao giờ em thấy mình nhục nhã, khổ sở như bây giờ, Perry. Chính

em cũng không biết, sao lại buột miệng nói ra. Họ chở em đến sở cảnh sát và
ngay lập tức bắt đầu hỏi dồn đập. Quát lên với em. Chưa bao giờ em phải
nghe những điều tương tự. Em chưa bao giờ nghĩ, là tất cả chuyện này lại
trông gớm ghiếc đến thế. Em đã cố bảo vệ ông, nhưng không được. Bất giác
em buột miệng nói ra, mà chỉ cần em vừa nói một điều sơ suất, là tất cả bọn
họ đổ xô vào em. Đe doạ là sẽ khép em vào tội đồng lõa giết người.

- Cô đã nói gì với họ?
Cô nhìn thẳng vào mắt ông một lần nữa, rồi bỏ ra chỗ giường, ngồi

xuống, rút khăn mùi xoa từ trong ví ra và khóc oà lên. Della định lao đến chỗ
cô ta, nhưng Mason chộp được tay cô và kéo ra chỗ khác.

- Để tôi tự giải quyết, - ông cương quyết nói.
Eva Belter tiếp tục sụt sịt vào khăn mùi xoa.
- Cô đã nói gì với họ? — Mason nhắc lại câu hỏi.
Cô lặng lẽ lắc đầu.
- Thôi đừng khóc nữa, cô Belter. Không còn thì giờ cho những trò này

đâu. Vụ việc trở nên vô cùng nguy hiểm. Tôi muốn biết, cô đã nói gì với họ.

- B-bảo l—là nghe thấy g-giọng ông.
- Cô nói với họ, là nghe thấy giọng tôi? Hay là giọng nói giống như của

tôi?

- Tôi nói hết với họ. B-bảo với họ rằng đó c-chính là giọng của ông.
Giọng điệu của luật sư lúc này đã trở nên gay gắt hơn:
- Cô biết rất rõ, rằng đó không phải là tôi nói cơ mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.